Tuesday, July 25, 2023

TRƯỜNG TRUNG HỌC NGUYỄN HOÀNG TỪNG CÓ MỘT THẾ HỆ ĐÁ BANH RẤT XƯA

ký giả Đoàn Trọng xướng ngôn viên SaiGon Entertainment Television tại Nam California 

(bài này rất mong sự góp tin thêm của bạn đọc, xin cám ơn)

ĐHL


*

TRONG dịp tham dự Đại Hội Thế Giới có tên "Quảng Trị Mảnh Đất Tình Người" tại Nam Cali, khi người viết đang lay hoay tìm bạn bè, chợt có anh Đoàn Trọng xướng ngôn viên kiêm ký giả của Đài Truyền Hình Saigon Entertainment Television (SET) từ ngoài kia bước nhanh vào tìm tôi. Gặp tôi, anh Trọng hỏi một câu khiến tôi rất bất ngờ...

- Ô thưa anh, anh là Phúc, anh là gì của anh Võ Tự Bé, tôi vừa nghe người quen đang đứng ngoài restaurant cho hay anh Võ tự Bé vừa mất...



Anh Đoàn Trọng chắc nghe ai trong đoàn chúng tôi từ Bắc Cali đang tập dợt lại cách dàn đội nữ, phía ngoài cửa phụ của Golden Sea Restaurant,  mới lật đật chạy vào trong tìm tôi và hỏi.


Tôi gặp anh Trọng lần đầu trong bữa chiều tới thăm nhà anh chị Tường Sâm vào hôm kia. Anh là người QT nhưng rời Quảng Trị từ lâu nên giọng nói của anh có phần đổi khác. Tôi bất ngờ thật, tại sao lại có người biết tin người cậu vừa qua đời.

Anh Trọng nói tiếp

-Thời đó tôi là người ngưỡng mộ anh Võ tự Bé vô cùng một cầu thủ có hạng trong đội đá banh của Nguyễn Hoàng...

Lời hỏi thăm của anh Trọng làm tôi nhớ về một quá khứ Đá Banh ngày xưa khi tôi mới chín, mười tuổi. Một hình ảnh ngày xưa hiện về trong trí nhớ từ một đứa bé sinh ra lớn lên từ cái thôn có tên  Đệ Tứ. Một con đường có tên Lê văn Duyệt, một thành phố Địa Đầu cùng một ngôi trường trung học có những cầu thủ đá banh- thế hệ trưởng thượng như cậu người viết là Võ Tự Bé cùng thế hệ ngang lứa cậu tôi như các chú Hoàng văn Lợi, Tống viết Lạc, Trần văn Tây, Trần văn Đại, Trương Đá, Nguyễn Bích, Nguyễn Liệu... Một lời hỏi thăm từ anh Đoàn Trọng cùng lúc đưa tôi về lại hình ảnh một cái sân đá banh của Tỉnh có tên là Sân Vận Động sát ngay phía lưng của ngôi trường thân yêu mang tên Trung Học Nguyễn Hoàng mà bao thế hệ Quảng Trị không bao giờ quên được. Người viết cũng xin nhắc lại thời đó bà con mình chỉ nói "đá banh" chứ không nói "đá bóng, bóng đá" như thời nay.


sân vận động Quảng Trị và cái khán đài hình này có thể nhờ lính Hoa Kỳ lưu giữ mới còn 



giày đinh đá banh  ngày xưa cũng giống bây giờ


Đội banh còn được cấp những đôi giày đinh đặc biệt, để đá và luyện tập. Tôi nhớ đế giày còn có những khối u cứng ngắt để cầu thủ khỏi té. Đứa bé như tôi chỉ được sờ vào đôi giày và những cái đinh ở dưới mà sợ 'ớn lưng' như thể bàn đinh đó đang dẫm trên chân mình không bằng.


Thời gian đó khoảng trước 1960 lúc đó tôi còn nhỏ quá. Trong trí nhớ mù mờ chỉ nhớ những lần xem các trận đá tại sân vận động hào hứng vô cùng. Hình ảnh những lần thi đấu tại đây. Cái khán đài chưa bao giờ tỉnh có tiền sửa sang lại. Cái sân cỏ chưa có căn cứ MACV như sau này. Trên tỉnh không biết có cầu thủ nào có thể có anh Nguyễn Dực (em thầy Nguyễn Bảo) cũng là một cầu thủ có hạng ngay cả khi vào trại Tù tại Ái Tử cũng là một cầu thủ. Anh Dục mất trong tù do kiết lỵ khoảng 1977.


Thời này có nghĩa là trước 1960, tình hình chiến tranh chưa cao độ do chưa có MTGPMN ra đời. Cậu Võ tự Bé sau này đi Công Dân Vụ vừa thi xong tú tài năm 1961, đem vợ con từ biệt quê hương QT vào nam. Từ đó cậu Bé tôi vào Biệt Động Quân một lần với người bạn là chú Hoàng Tùng

Cũng giống như hoàn cảnh anh Đoàn Trọng, sau này cũng biệt xứ lưu lạc vào nam cho đến khi qua Mỹ, duyên kỳ ngộ lại gặp Đồng Hương QT tại Nam Cali phát triển nên anh Trọng có nhiều chương trình ưu tiên phỏng vấn hội QT nam Cali. 


Đoàn Trọng (vét trắng)  đang hỏi ĐHL (vét đen) về sự qua đời của người cậu Võ Tự Bé, một cựu học sinh cựu trào NH và là cầu thủ đá banh một thời QT trước 1960






Lớp Nguyễn Hoàng như cậu Võ Hoa có các anh Lê ngọc Phái và Lê Cẩm  có thể biết nhưng lớp Võ Tự Bé thì có thể thầy Nguyễn Bảo hay lớn hơn mới biết. 

Tôi không ngờ trong mịt mờ trí nhớ một đội đá bóng hay của Nguyễn Hoàng và trong đó có nhiều cầu thủ thuộc thôn Đệ Tứ năm xưa, hôm nay lại có người nhắc lại.  


Sau năm 1963 thì phong trào đá banh không còn nữa do tình hình chiến sự leo thang. Những cầu thủ giỏi năm xưa hầu hết đều ra tiền tuyến thi hành bổn phận làm trai. Nói như nhà văn Hoàng Long Hải thì "Phường tôi sĩ quan cấp úy không thiếu chi, kể không hết. Loon lá như vầy, tù cải tạo về sớm thế nào được, ít ra cũng 5 – 7 năm nên đi HO cũng bộn lắm. Ở Mỹ, có nhiều Hội Quảng Trị, tình hình cũng na ná như thế cả..."

(Tuệ Chương-Phường Đệ Tứ của Tui)


Người thôn cũ chúng tôi, đồng môn NH ở nam Cali và bắc Cali nhiều lắm. Tôi vừa gặp anh Nguyễn Bích và chị Lê thị Thạnh phu nhân của anh Bích người cùng thôn và thân với cậu tôi. Tôi cũng gặp nhiều người bạn cùng thôn đệ Tứ như Mỹ Tín (em chị Thạnh), Võ Trung, Nguyễn Văn, Lê Vang... nhưng lớp người ra đi từ xưa lại biết người cầu thủ NH là Võ Tự Bé quả làm tôi khá bất ngờ.


Sơ ngộ với anh Đoàn Trọng xướng ngôn viên của đài TV Sài Gòn Entertaiment Television (SET) tại Nam Cali tôi không ngờ anh là người QT và là người vừa nhắc lại đội đá banh ngày xưa trường NH và của thành phố QT mà hầu như rất ít người nhớ.


Dù sao cũng nhờ anh Đoàn Trọng đã giúp tôi nhớ lại hình ảnh cái Sân Vận Động Quảng Trị, một thời vang tiếng đá banh cùng cái khán đài kỷ niệm một thời rất xưa, trước cả những năm 1960.


Các thế hệ đàn anh NH cùng một thời phong trào đá banh đa số đều tòng quân chọn đường binh nghiệp. Và từ đó cũng là lúc chiến tranh càng ngày càng lan rộng. Lứa con cháu như chúng tôi vào học trường NH (1965-1972) thì cơ quan MACV đã xây dựng xong. Sân Vận Động biến thành sân đậu cho máy bay trực thăng hơn là nơi đá banh. Những chiếc trực thăng H.34 của Mỹ, hay trực thăng có đuôi giống 'con cào cào' của Úc Đại Lợi đậu suốt ngày trên mặt cái sân banh này cho đến xế chiều thì bay đâu vào Huế.




Ngồi học trường NH có dịp ghé mắt qua khung cửa, những lúc thấy được cái sân vận động. Đó là những lúc tôi nhớ lại những trận đá banh hào hứng... hình ảnh cái khán đài đông nghẹt người xem, đủ loại khán giả. Một thời an bình ngắn ngủi qua đi theo khói lửa chiến tranh. Hàng ngày trên cái sân vận động u buồn, hiu hắt hay có hai chiếc trực thăng H.34 im lìm đậu.  Hai cái chong chóng trỉu xuống, thỉnh thoảng hơi nhúc nhích do ngọn gió từ cánh đồng Quy Thiện thổi về...

Quảng Trị ơi, tôi hằng nhớ về một thời chinh chiến ./.


ĐINH HOA LƯ 25.7.2023

edit 27.1. 2024

Sunday, July 23, 2023

NỖI BUỒN VIẾT VÀ GIẤY

Theo năm tháng hoài mong 

thư gửi đi mấy lần đợi hồi âm chưa thấy

em ơi nhớ rằng đây còn có anh đêm ngày 

hằng thương nhớ vơi đầy


(Châu Kỳ/ Sao Chưa thấy Hồi Âm)

BẠN MẾN,




Có lúc nào bạn ngồi nhớ lại một thời mực và giấy không? Cái thời chúng ta hay mua từng đồng mực viên hoà với nước rồi đựng trong cái chai nhỏ xong không quên "nhém" hay vặn thật kỹ. Có mực đồng nghĩa chúng ta đang học lớp ba lớp tư niềm hãnh diện này khiến chúng ta  nâng niu những  bình mực này chẳng khác chi báu vật? Làm sao chúng ta quên được  hình ảnh xin mạ vài đồng rồi chạy ù ra cái quán đầu kiệt mua cho ra cái lưỡi viết rồi về nhà cắm vào cái cán viết. Nếu mua chưa ra cán, chúng ta cột tạm vào đầu cái đũa gãy hay cái que tre nào đó cũng xong.



Mua mực viên thì ta phân biệt mực tím hay mực xanh để o bán quán biết mà bán cho đúng. Bình mực không VITA còn sót lại chúng ta cũng  dùng mãi tưởng như 'suốt đời' - ôi quý làm sao!

:

Ai đã qua cái thời học trò bé nhỏ khi đã vào những năm được dùng viết mực làm sao mà không nâng niu từng nét chữ. tiết kiệm từng giọt mực. Chúng ta vừa dùng giấy thấm cho khô vừa hít hà suýt xoa mỗi khi làm bình mực đổ.  Rồi thời bình mực 'nhựa KHÔNG ĐỔ' ra đời, một lần nữa chúng ta quý nó làm sao!

Hạnh phúc thay cho từng trang giấy sau giờ tập viết cùng những điểm 9 hay 10 màu đỏ đậm đà cùng lời khen của thầy cô. Từng giọt mực lập công. Rồi chúng ta thương cái cán viết những lúc nó nhịp nhàng lên xuống viết nên bao nét chữ dịu dàng lúc ngón tay cậu học trò nắn nót mải mê.

TIM TÍM MỰC MỒNG TƠI



Hạt mồng tơi khi chín cũng tạm làm mực tím viết chơi. Những chỉ viết tạm thôi chứ không thể nào thay mực viên hoàn toàn được. Thế mà người viết còn nhớ có lúc có dùng rồi . Những chùm hạt mồng tơi khi chín đen nhánh, ép nước tím nó ra chấm rồi viết trên trang giấy vở học trò nhàn nhạt, không ra thể thống gì. Thương hạt mồng tơi không ai mà không nhớ bờ giậu nghiêng nghiêng cho cây mồng tơi mọc nhờ. Ôi mồng tơi lá xanh mát mắt, vắt vẻo mấy chùm hạt chín muồi, một màu đen đậm.


 *

Tuổi nhỏ hồn nhiên qua mau. Bao cô, cậu học trò nay bước vào thời biết dùng viết máy. Hãnh diện làm sao khi ta bước vào trung học. Nam sinh trung học thật lòng vui sướng  khi trên túi áo trái của mình lại "lấp ló"  màu vàng óng ánh của cái nắp viết máy. Tuyệt đỉnh ước mơ là ngòi pilot; nắp vàng càng quý. Loại khá thì có viết máy parker, alpha... Những thứ viết máy thế kia chúng còn tiêu biểu cho một thời kỳ chúng ta khôn lớn lúc đang bước vào ngưỡng cửa trung học. Viết máy tiện lợi cho học trò trung học, vừa qua thời tiểu học - lớp ba lớp tư với ve lọ, mực viên cùng cái cán viết tòa, ôi chúng ta nhớ lại, sao mà "lạc hậu" quá đi.

Thời thế đổi thay vùn vụt. Ngày trước chắc hẳn chúng ta chẳng hề hình dung hình ảnh cuộc sống nói chung là xã hội hôm nay đang chạy đua với kỹ thuật số (digital) cùng "a còng" (@)". ..

Nhân viên bưu điện - các chú các cô chuyên ngồi đánh điện tín (giây thép) nay ngồi ngáp dài buồn cho công ăn việc nay chẳng còn thích hợp. 



Cảnh đợi cánh thư xanh người yêu từ phương trời xa sao thơ mộng quá. Hai kẻ yêu nhau ngày qua ngày ngóng bác bưu tá viên đầu ngõ quả thật không còn nếu có chăng nữa cũng thật hiếm hoi. Chúng ta hồi tưởng lại, phải chăng giây phút nhận lá thư xanh đó là lúc ta bỗng dưng thấy người đưa thư " hôm nay sao đáng yêu chi lạ". Ôi chỉ là hoài niệm một thời- chuyện đánh giây thép "tích tịch tè tè" các bác bưu tá viên sẽ mang các tờ điện tín khẩn cấp nào đó... bao hình ảnh thực sự chìm sâu vào quá khứ.
 
Các thế hệ đi sau làm sao chiêm nghiệm được cảm xúc và hình ảnh ngày đó như chúng ta từng có. Những thế hệ sau này còn gọi là "gen Z" hoàn toàn không có những cảm xúc vừa tả. Có thiệt thòi chăng cho những tâm hồn sinh ra và lớn lên trong thời kỹ thuật số, mọi thứ đều có các robot tin học tính toán, làm thay.



Tất cả đều biến mất trong thời đại điện toán. 

Thế đó, thế gian biến đổi khôn lường không ai ngờ được. Chính chúng ta trong thời đại hôm nay chưa hẳn đã đoán được hình ảnh ngày mai, một ngày mai ra sao cho SỐ PHẬN VIẾT VÀ GIẤY?

Nhưng biết đâu mai đây thiên hạ sẽ có một ngày: ngày bạn cũng như tôi thèm muốn một lá thư xanh với đôi dòng chữ tự tay người viết lấy. Có thể bạn cho là chuyện  'huyền thoại ' đó thôi. Ai thân lắm thì sẽ hiện trong vài dòng mét xịt (message) trong cái Iphone đời mới thế là ấm lòng biết mấy.

Cái ngày đó sẽ có thật đó bạn ạ. Đó là khi thiên hạ lười viết. Ngón tay nay quen rồi khi chỉ biết gõ và bấm thôi. Những dòng "mét xịt" trong Iphone sẽ thay cho hàng chữ dịu dàng trìu mến trong lá thư xanh nào đó. Phong bì và những con tem không ai còn nhớ. Hình ảnh tờ giấy viết thư loại pelure màu xanh hi vọng hay hồng tình yêu sẽ không ai nhớ hay biết đến nữa! Đây là thời những con 'rô- bốt tin học'  thay người trong viết và giấy cùng trao đổi tâm tư...

Chúng ta mong sao thấy lại một thời mực tím cùng đôi dòng tự tình trên trang vở. Những câu thơ ghi lại từ một bài thơ lãng mạn đa tình. Có bài thơ tình nào đó hay đến não lòng làm người ta phải nắn nót chép lại, e ấp cất dấu bên trong cuốn vở học trò hay cuốn sổ nhật ký ngày xanh...
Chúng ta đâu có những cảm giác bồi hồi xúc cảm của một ngày xưa, phút giây nhận được lá thư người thương yêu gửi qua bưu điện. Những lá thư có khi hàng tuần và cả non cả tháng mới tay người nhận. Một thời đại phương tiện thông tin quả khó khăn và thiếu thốn. Một cảm xúc và trải nghiệm nho nhỏ nào đó dâng lên trong tâm hồn chúng ta, lớp người sống qua hai thời đại xưa mà không quá xưa và nay tức là kỹ nghệ Internet và kỹ thuật số phát triển như vũ bão.

Khi còn tự chúng ta xác nhận còn lắng đọng trong tâm hồn chút tâm tình hoài cổ, lúc chúng ta hay nhắc lại nhiều chuyện "ngày xửa ngày xưa", ắt hẳn chúng ta còn nhắc lại một thời VIẾT và GIẤY. Lãng mạn hơn một chút, chúng ta có thể gọi đây là Nỗi Buồn Bút Mực. Một nỗi buồn nào đó man mác dâng lên trong lòng khi những hình ảnh dễ thương đang chia tay chúng ta vĩnh viễn./.

ĐHL edition và tái đăng  22.7.2023

Thursday, July 20, 2023

NHÂN CHUYỆN STEPHEN B. YOUNG VÀ CUỐN SÁCH MỚI -SỰ PHẢN BỘI CỦA KISSINGER

 

SÁCH MỚI- KISSINGER'S BETRAYAL

SỰ PHẢN BỘI CỦA KISSINGER

By STEPHEN YOUNG

Lược tiểu sử GS Stephen B. Young

Stephen B. Young từng phục vụ trong thời chiến tranh VN trong chức vụ phó cố vấn vùng quận của tỉnh Vĩnh Long tư 1967-1971. Về nước Ông tốt nghiệp TS danh dự (cum laude)tại Đại học Luật Harvard và từng làm trợ tá cho Hiệu Trưởng trường Luật Harvard. Hiện Ông là GS Luật tại Đại học Luật Hamline

Ông thông thạo Việt Ngữ đã cùng người vợ VN dịch cuốn the Zenith (Đỉnh Cao Chói Lọi) cho nhà văn phản tỉnh Dương thu Hương.


Theo tin của tờ Vietvungvinh.com tại thành phố San Jose bắc California vào lúc 10 giờ sáng Chủ Nhật ngày 2 tháng 7 năm 2023, đông đảo đồng hương đã đến hội trường Quận hạt Santa Clara bắc California, để tham dự buổi hội thảo mang chủ đề "Từ Hoả Tuyến Quảng Trị 1972 đến Hoà Ước Paris 1973" với diễn giả chính là Giáo sư Stephen B. Young. Đồng thời cũng là buổi ra mắt sách "Sự phản bội của Kissinger". Tác giả Giáo sư Young lên án ngoại trưởng Hoa Kỳ phản bội đồng minh qua Hiệp định Paris 1973.

*
Trong cuốn sách rất mới này phải nói đúng 50 năm từ ngày ký kết Hòa Ước Ba Lê cho đến nay một học giả Mỹ đã ra một cuốn sách chứa nhiều thông tin nhất để lột trần âm mưu và thủ đoạn của Henry Kissinger người đã rắp tâm bỏ rơi đồng minh VNCH trước ký kết đàm phán Hiệp Định Paris 27/1/1973.
Theo Gs Young, Henry Kissinger với tư cách là Cố Vấn An Ninh cho TT Richard Nixon từ 1969, ông Young cho rằng Kissinger đã bỏ rơi đồng minh một cách tức tưởi khi ông ta đàm phán Hiệp Định Paris hầu chấm dứt sự can thiệp của Hoa Kỳ vào cuộc CHIẾN ỦY NHIỆM với Liên xô lúc đó. Nhưng theo Young, Henry Kissinger người đã tạo cơ hội cho miền Bắc chỉ trong vòng hai năm đã áp đảo thành công VNCH với chiến thắng cuối cùng vào tháng Tư 1975.
Trong cuốn Kissinger’s Betrayal How America Lost the Vietnam War, ông Young giải thích sâu sắc mang tính logic trước sau, nguyên nhân – hậu quả về cuộc chiến dựa trên căn bản kiến thức trực tiếp và sự quan tâm cho người dân Đông Nam Á nói chung và miền nam VN nói riêng.
Dĩ nhiên đối với cánh tả và phong trào phản chiến trước đây họ không ủng hộ cuốn sách này. Nhưng đối với người VNCH và đồng bào tỵ nạn CS, cuốn sách mới này của GS Young đã bộc lộ sự bất mãn của ông không riêng gì đối với Kissinger mà cả phong trào phản chiến tại Mỹ trong thời chiến Tranh VN.
Hiện nay, Henry Kissinger đã lộ rõ chân tướng là ủng hộ Tập Cận Bình và Putin hơn là Ukraine đủ cho ta thấy sự rắp tâm 'bán đứng' VNCH là cả một thủ đoạn của ông cựu ngoại trưởng hoàn toàn có thật. Đã có nhiều sách vở báo chí bàn về Kissinger nhưng cuốn sách mới này là một tài liệu lưu thế quý báu cho chúng ta và thế hệ con cháu trong sử liệu chiến tranh quốc cộng.




hình đính kèm Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (P) tiếp ông Henry Kissinger, cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ, tại Nhà khách Điếu Ngư Đài ở Bắc Kinh, Trung Quốc, ngày 20/07/2023. Tại buổi tiếp này chính Tập đã nói Trung Quốc không bao giờ "quên người bạn cũ" của mình.
VIA REUTERS - CHINA DAILY

Cuốn sách này tuy mới nhưng không mới đối với VNCH một thời đã chống đối 'sự đi đêm' liên tục của Henry Kissinger người mà VNCH gọi là "Ngoại giao con thoi", "Phù Thủy" hay là "Quân Sư" kể cả "Vua Đi đêm" ...vv

VNCH từng không ngớt lời nguyền rủa Henry Kissinger khi bắt buộc miền nam phải ký hiệp ước bất công bất minh Ba Lê 27/1/1973.

Phải chăng Henry Kissinger người chỉ định và tạo ra một chuyển biến lịch sử trong Chiến Tranh VN?

Chưa hẳn thế, nếu chúng ta đọc lại lời đe dọa và mạt sát một cách vô lương tâm và không liêm sĩ, thủy chung của TT Richard Nixon thì tất sẽ thấy rằng ông Kissinger chỉ là người thừa hành hay chỉ là một công thần đắc lực và tận tụy cho TT Richard Nixon mà thôi.
Trong bức thư cuối cùng bức ép đe dọa TT Nguyễn văn Thiệu, ông Nixon viết


Theo luật Mỹ sau hơn 40 năm bức thư này đã bạch hóa như sau

TÒA BẠCH ỐC

HOA THỊNH ĐỐN

 

TỔNG THỐNG THÂN MẾN


Một lần nữa tôi đã phái Tướng Haig tới Sài gòn để gặp tổng thống nhằm thông báo cho ngài biết về quyết sách quốc gia cuối cùng của riêng cá nhân tôi về vấn đề đàm phán ngưng bắn cùng những triển vọng mà chúng ta đang đối mặt.


Hai tháng qua, với những lá thư riêng cá nhân tôi, qua nhiều lần bàn thảo thêm, với nhiều lần liên lạc với TS Kissinger, cùng Tướng Haig, và Đại Sứ Bunker và qua những  cuộc thảo luận hàng ngày tại Ba Lê; tôi đã nghiêm túc thông báo cho ngài biết các tiến trình về cuộc đàm phán, tôi đã truyền đạt cho tổng thống nhiều đánh giá tốt nhất vì lợi ích chung giữa chúng ta.


Tôi đã cho ngài mọi cơ hội để cùng chúng tôi mang lại hòa bình trong danh dự với người dân miền Nam Việt Nam.

Nhiệm vụ của Tướng Haig tới có mục đích giải thích cho ngài biết ngài PHẢI hợp tác với ý định cuối cùng của tôi là tiến hành chứ không còn thay đổi. Nếu thấy cần thiết Hoa Kỳ có thể đơn phương thực hiện.


Các sự kiện gần đây không hề thay đổi quyết định của tôi. Mặc dù cuộc đàm phán với Hà Nội đang gặp một số chướng ngại nhưng tôi muốn ngài chớ hiểu lầm về ba vấn đề rất cơ bản như sau: 

*Trước tiên là chúng ta đang đứng bên bờ thỏa thuận bất cứ lúc nào. 

*Thứ hai, thương thảo với Hà Nội hiện nay lại bị đình trệ rất nhiều do họ đã khai thác được sự bất đồng công khai của chúng ta. Hà Nội thừa sức biết rõ điều này, quả là một điều bất lợi hết sức nghiêm trọng cho phía ngài.

* Thứ ba, như tôi vừa thông báo cho phía họ, thậm chí nếu Hà Nội đáp ứng các yêu cầu căn bản còn lại, tôi sẽ nhanh chóng tiến hành thủ tục ký kết thỏa thuận.

Chắc ngài cũng biết các hành động quân sự khởi động trước khi trướng Haig đến.

 Tướng Haig sẽ giải thích cho ngài biết các hành động như vậy nó mang một ý nghĩa quyết tâm của phía chúng tôi (Mỹ) muốn đưa cuộc xung đột chấm dứt nhanh chóng cũng như chỉ ra những gì tôi chuẩn bị làm nếu họ vi phạm thỏa thuận. Tôi cũng không muốn ngài bị bỏ lại với những ấn tượng quá sai lầm. Dù bất cứ hoàn cảnh nào các hoạt động quân sự của Hoa Kỳ vừa nói không thể hiện mong muốn hay ý định rằng quân đội Hoa Kỳ sẽ can dự nếu Hà Nội đáp ứng điều khoản thỏa thuận mà tôi sẽ ký.

Nếu bây giờ vẫn thiếu sự hợp tác giữa chúng ta và nếu ngài vẫn không chịu hợp tác ký kết thỏa ước, điều này sẽ mang lại hậu quả tai hại cho ngài trong liên hệ hai quốc gia. Tôi tin chắc sự từ khước này sẽ đem lại một thảm họa to lớn, làm tiêu tan bao thành quả chúng ta cùng chiến đấu hơn thập kỷ qua. Hơn thế nữa, đây là điều không thể nào tha thứ do nó làm chúng ta mất đi một cơ hội có được trong công bằng và danh dự.


Qua tướng Haig, tổng thống  CHỈ CÒN  một cơ hội cuối này để trả lời cho tôi một lần cuối cùng những gì tôi đã chủ tâm hoạch định; còn không thì ĐƯỜNG AI NẤY ĐI. 

Tôi nhấn mạnh thêm lần nữa, tướng HAIG tới Sài Gòn không nhằm thương thảo với tổng thống.


Đã là lúc chúng ta cần hợp tác để thương thảo với kẻ thù. Thế nên ngay bây giờ, ngài phải quyết định- một là HỢP TÁC với chúng tôi hai là ngài để tôi TỰ ký kết riêng với kẻ thù khi họ phục vụ được LỢI ÍCH MỘT MÌNH NƯỚC MỸ./.


TRÂN TRỌNG CHÀO NGÀI

Richard Nixon


President Nixon (center) meeting with Nguyen Phu Duc (left), South Vietnamese President Nguyen Van Thieu' special emissary, to put his seal of approval on the Vietnam cease-fire agreement negotiated by Henry Kissinger (at right). 

VỚI SỰ BỨC ÉP CỦA TT NIXON, TT THIỆU SAU ĐÓ PHẢI GỬI ĐẶC SỨ NGUYỄN PHÚ ĐỨC GẶP TT NIXON VÀ NGOẠI TRƯỞNG KISSINGER CHẤP THUẬN KÝ KẾT



Qua bức thư của TT Nixon chúng ta thấy rõ ràng lời lẽ của TT Nixon đối với TT VNCH là một sự đe dọa, coi thường và chà xí bỏ rơi không hơn không kém.
Chớ đổ hết tội cho Henry Kissinger mà hãy đi từ chính phủ đương thời là TT Nixon cả Quốc Hội Hoa Kỳ và đương nhiên là cả Chính SÁch Lớn của tập đoàn Tài Phiệt Mỹ và thời đó.
Henry Kissinger chỉ làm nhiệm vụ con thoi hơn là nhà hoạch định chính sách (Policy Maker)
Đi xa hơn và cao hơn nhiều bậc nữa nếu chúng ta nghĩ đến chiến lược của tài phiệt Tây Phương đã là người "hoạch định chính sách" còn lớn hơn các nhà làm chính sách trong chính phủ Hoa Kỳ nữa.
Đây là thực tế dù thực tế này rất cay đắng cho VNCH

Nếu chúng ta cùng hồi tưởng lại không gian và hoàn cảnh trong thời CHIẾN TRANH LẠNH  (Cold War) thì hình ảnh những đại công ty các nước Tư Bản ồ ạt làm ăn tại các nước theo chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa hay các nước trong Khối Thứ Ba là những hình ảnh ‘lạ lùng không thể tin được’ vào thời đó. Một thời gian Tư Bản và Cộng Sản xem nhau như  “nước và lửa”, thù địch, đối kháng cùng chiến tranh một mất một còn. Thế mà những điều ta không thể tin nay đã thành sự thật. Tư bản đã bắt tay với CS mà những chuyến công du ‘con thoi’ của Henry Kissinger cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ vào đầu năm 1971 tới Bắc Kinh là dấu hiệu cho một cuộc cách mạng về kinh tế chính trị hoàn cầu.


                 Henry Kissinger và Chu ân Lai năm 1971 

 Một sự thật rất đắng cay cho những con người từng phục vụ và bảo vệ VNCH, một mảnh đất thân yêu từng ươm mầm tự do dân chủ và chế độ Cộng Hòa nhưng đã bị bức tử trong sự thay đổi thời thế và hoạch định từ bàn cờ chính trị quốc tế.  Bàn cờ chính trị kinh tế thế giới đã lật qua một trang mới đó là TOÀN CẦU HÓA KINH TẾ THẾ GIỚI còn gọi tắt là TOÀN CẦU HÓA. Đáng thương cho VNCH là một nước nạn nhân cho Toàn Cầu Hóa này do hoàn cảnh đặc biệt về cuộc chiến QUốc Cộng mà bước rút lui của quân đội Hoa Kỳ về nước được đánh đổi bằng cái chết của VNCH và mở màn cho Toàn Cầu Hóa mà sự vững mạnh của nền kinh tế thứ hai thế giới của Trung Hoa là thí dụ điển hình nhất.


Sự thật của TOÀN CẦU HÓA kinh tế thế giới đã cho ta thấy rất nhiều nhà TỶ PHÚ ĐỎ mọc lên từ vùng đất CS như Trung Cộng và Việt Nam hiện tại. Một sự thật không chối bỏ đó là cuộc sống sung túc hơn, đầy đủ hơn, thay đổi màu da sắc áo từ những nước có thu nhập đầu người thấp nhất thế giới như VN và ngay cả Trung Cộng và giờ đây lợi tức đầu người đang lên cao một cách nhanh chóng.

Khi họ Tập còn khen "người bạn cũ tốt" là cụ già lụ khụ 100 tuổi Henry Kissinger đang thăm nhà lãnh đạo cao nhất của Trung Hoa thì chúng ta thấy rằng 

Chiến Tranh Mỹ Hoa chỉ là điều trên "đầu môi chót lưỡi" và thoa vuốt những thành phần cực đoan chủ nghĩa dân tộc của Bắc Kinh thôi 

Nước Mỹ ra sao khi không có "chuỗi cung ứng" khổng lồ của Trung Cộng. Trung Cộng sẽ ra sao khi không có khối tiêu thụ khổng lồ của nội địa Hoa Kỳ?

Chúng ta cũng thấy rằng nền kinh tế nội địa Hoa Kỳ chiếm hết 3/4 sức mạnh kinh tế của Mỹ.

Từ các nguyên lý trên, dù Henry Kissinger là tội đồ của VNCH nhưng vẫn là công thần nước Mỹ. Khi Kissinger tuy tuổi già sức yếu vẫn chưa mất đi 'bản chất con thoi' của ông ta, và hình ảnh Kissinger-Tập cận Bình tại Bắc Kinh hiện tại cũng không quá ngạc nhiên chút nào cả.

Người viết nói ra điều này để chúng ta cùng nhận chân ra sự thật rằng các siêu cường vẫn gắn bó với nhau do cùng chung quyền lợi và thân phận nhược tiểu dù vào thời nào cũng thiệt thòi và là "con dê tế thần" cho các "ván bài quốc tế" cả.

Chỉ tiếc rằng khi VNCH mất đi vẫn còn nhiều "thân phận nhược tiểu" khác phát sinh, họ không bao giờ nhận ra kinh nghiệm...

Kinh nghiệm đó là đặt lợi ích toàn dân lên trên hết, dân chủ hóa chính quyền để làm cho dân giàu nước mạnh thoát ra cái lưới cay độc của sự vứt bỏ và phản bội khi phải 'nương nhờ' hay 'lệ thuộc' dù bất cứ dưới một cường quốc nào.

Thân phận nhược tiểu không phải chỉ có một VNCH bị hi sinh vứt bỏ một cách tức tưởi, sẽ còn nhiều Henry Kissinger khác nếu các dân tộc nhỏ bé không nhìn ra vấn đề. 

BÀN CỜ QUỐC TẾ KHI NÀO CŨNG DỌN TIỆC CHO CÁC THẾ LỰC GIÀU MẠNH VÀ THÂN PHẬN NHƯỢC TIỂU LÚC NÀO CŨNG SẴN SÀNG BỊ HI SINH VỨT BỎ CHO QUYỀN LỢI CỦA SIÊU CƯỜNG MÀ THÔI 


ĐHL 22.7.2023




Wednesday, July 19, 2023

TRƯA HÈ NGHE TIẾNG RU CON

 

Bạn đọc có thể đoán những cảm nghĩ tôi viết ra đây là gì. Tôi muốn kể cho bạn nghe một không gian trong vùng trời kỷ niệm. Xóm vắng trưa hè khi Quảng Trị đang vào hạ. Mùa hạ của nắng nam Lào- nhưng cơn nóng như nung- khiến cả thành phố im phăng phắc dưới một bầu trời oi ả. Làn không khí như đứng yên, không gian im lặng trân mình chịu đựng...


Thế mà lạ lắm, văng vẳng đâu đây tiếng ru con “à ơi’ trong xóm. Người viết tin rằng các bạn giống tôi,  có thể nhớ lại tiếng ru con à ơi trong cơn nắng hạ. Tiếng mạ ru hay có khi có cả tiếng mệ ru cho đứa con nít mau thiếp đi trong giấc ngủ yên lành, khi cơn nóng đã vơi trong lời ru dịu dàng thương cảm. 

  Bầu trời nắng chang chang, không một đám mây. Những tàu lá chuối trông như 'lịm đi' dưới sức nóng ban trưa. Mấy tàng sầu đông còn chịu được, phủ bóng im; nhiều lùm hoa tim tím, tỏa hương khắp xóm. Có con chim sâu còn kêu chiêm chiếp, tiếng nghe như rời rạc, lẻ loi. Trong không gian nóng bức, tĩnh lặng có tiếng ru con làm người nghe bỗng nhiên  mát lòng, rung động:

 

À ơi mẹ già tham việc tiếc công

Cầm duyên con lại thu đông mãn rồi...

 

Hay

Mẹ ơi chớ đánh con đau

Để con bắt ốc hái rau mẹ nhờ

Bắt ốc ốc nhảy lên bờ

Hái rau rau héo mẹ nhờ chi con?...

Bao  ý nghĩa mộc mạc nhưng sâu lắng từ  lời ru truyền khẩu như đưa  chúng ta cùng nhau hướng về một khoảng trời, một thanh âm chứa chan trong vùng kỷ niệm. Qua hơn nửa đời người tiếng ru con đó vẫn mãi nằm trong tiềm thức cùng theo tôi đi suốt cuộc đời.  

 Những lúc nhớ về quãng đời thơ ấu biết bao hình ảnh và thanh âm. Nhưng bàng bạc trong đó có những lời ru xưa đó là lời của mạ của mệ hay bà con lối xóm như những lớp trầm tích lắng đọng tận đáy lòng. Những ấn tượng, nhiều rung cảm từ bao buổi trưa hè chỉ có tiếng ru con lan trải êm ả lan xa trong xóm vắng. Lời ru ngọt ngào êm đềm quá!  Có thể đó là thanh âm từ lúc tôi mới chào đời, của ngoại hay của mạ của dì tôi ...  Tôi tin vậy.

Rồi những câu như:

Chàng ơi phụ thiếp làm chi?

Thiếp là cơm nguội để khi đói lòng...

Thú thật tôi cảm động nhất là mấy câu tôi viết lại như thế. Ôi phận đàn bà, phụ nữ VN của một xã hội ngày đó nhưng không biết qua bao thế hệ nó da diết đến thế sao?

Hoặc:

Đói lòng ăn nửa trái sim

Uống lưng bát nước lên non tìm chồng...

 

Người đàn bà trung trinh đó chỉ ăn một nửa trái sim thôi còn một nửa để dành hay chỉ uống lưng bát nước để tiếp nối cuộc hành trình tìm chồng hay có thể do đức tính hi sinh và thương yêu chồng dù chỉ một ‘trái sim’ hay một ‘bát nước’ người phụ nữ kia vẫn để dành một nửa hầu mong mang lại cứu  chồng trên chốn non xanh...

Đức tính yêu thương và chung thủy trong lời ru của một người mẹ còn nối tiếp cho tôi nghe:

Thương nhau tam tứ núi cũng trèo

Thất bát sông cũng lội cửu thập đèo cũng qua 

 

Người vợ của ca dao phận nữ nhi “xuất giá tòng phu” một lòng vì chồng con và chỉ một ước mơ cho thân phận:

Tay bưng dĩa muối chắm gừng

Gừng cay muối mặn xin đừng phụ nhau ...

Và đạo phu thê ngày đó tôi nghe sao thâm trầm lắng đọng cùng khắn khít với nhau với hai chữ thủy chung của người mẹ người vợ hay nói chung là người phụ nữ VN.

Cả một bầu trời như lặng yên cùng đầy cảm xúc. Đó là cảm giác xúc động cùng trân trọng khi tôi vừa mới lớn biết nghe biết nhận thức biết thương yêu bà con lối xóm.

 

Nhớ quá khứ, tôi kể bạn nghe một tâm tình về tiếng hò ru con ngày cũ. Tôi tin bạn và tôi, mọi người ai cũng nhớ và thương.  Lim dim mắt thả hồn về một thuở xa xưa, có những buổi trưa hè êm đềm lời ru- những câu hò chẳng khác chi bản tình ca dân tộc, theo quê hương đi mãi  ngàn năm./.

 

ĐHL edit

29/3/2022

 


Tuesday, July 18, 2023

BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU- CON NGƯỜI LÀ THỦ PHẠM NHƯNG CHÍNH CON NGƯỜI TRỐN TRÁNH TRÁCH NHIỆM

 

theo NOVA  100 năm trong giai đoạn 1860 - 1960 lượng CO2  không đột biến  bằng hai thập niên đầu thế kỷ 21 và hai thập niên đầu thể kỷ 21  thế giới chứng kiến sự biến đổi khí hậu rất kinh hoàng từ lụt bão tới nhiệt độ nắng nóng kỷ lục khắp các châu lục

người Mỹ đang trú tại một phòng lạnh tại Phoenix, Arizona do thời tiết quá nóng (16.7.2023) CNN

CON NGƯỜI LÀ THỦ PHẠM LÀM TRÁI ĐẤT NÓNG LÊN NHƯNG CHÍNH CON NGƯỜI LÀ NGƯỜI TRỐN TRÁNH TRÁCH NHIỆM


CON THUYỀN NHÂN LOẠI TRƯỚC SÓNG GIÓ TRƯỚC BIẾN ĐỔI KHẮC NGHIỆT CỦA THIÊN NHIÊN VÀ MỌI NGƯỜI ĐỀU MUỐN TỰ SÁT KHI THIẾU TRÁCH NHIỆM VỚI NHAU


THẾ GIỚI đang nóng lên một cách dữ dội. Từ Âu Châu, Mỹ Châu, Á Châu đều ghi nhận những nhiệt độ chưa hề có trên cả 50 độ C là điều quái đản và ghê sợ. Khí hậu trái đất nóng dần,  những nơi mát dịu nhất đều chịu những đột biến rất đáng lo ngại.

Nhiệt độ trung bình bề mặt trái đất đang vượt lên 1.0 độ C tính từ 1880 cho đến nay.  1 độ C chúng ta thấy quá bình thường nhưng tính cả khối lượng không gian địa cầu nhân với 1 độ C thì nhiệt lượng của nó tăng lên quá kinh khủng. Với Nhiệt lượng Kinh Khủng thế thì bao băng sơn sẽ tan chảy bao dòng hải lưu sẽ thay đổi và gió nắng lụt bão sẽ đột biến ra sao. Chim chóc, hải sản không còn hay thay đổi, lớp băng bao phủ bắc bán cầu dần dà teo tóp nhất là băng sơn sụp đổ hàng loạt đang đưa mức nước biển dâng cao dần dần



Vấn đề không dừng lại ở đây nếu con người không chịu hợp tác thì nhiệt độ hâm nóng địa cầu sẽ còn tiếp tục…



Con thuyền nhiệt độ đang tròng trành nhưng sự hợp tác dù chỉ trên lý thuyết cũng không đi đến đâu, do đèn nhà ai nấy rạng, cha chung không ai khóc

Sự thật mỉa mai này là một vấn đề nhức nhối



Thà con thuyền chìm và chết chung chứ không ai chịu dại hi sinh kinh tế thiệt thòi cho dân mình để cứu nguy cho cái chuyện rất chung là BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU cả

====================== 

theo Investopedia thống kê năm 2020

5 nước nhả lượng CO2 nhiều nhất trên thế giới trong 1 năm 

1- Trung Cộng trên 10 tỷ tấn

2- Hoa Kỳ dưới 5 tỷ tấn

3- Ấn Độ gần 2.5 tỷ tấn

4- Nga hơn 1.5 tỷ tấn

5- Nhật tương đương Nga hơn 1.5 tỷ tấn 

===================================== 


Trung Hoa hiện tại là thủ phạm tống lượng CO2 vào khí quyển địa cầu nhiều nhất thế giới gần gấp đôi Hoa Kỳ  nhưng vẫn ù lì 'sống chết mặc bây tiền thầy bỏ túi'  Hiện nay Trung Hoa vẫn khăng khăng dùng than đá làm nguyên liệu chính sản xuất năng lượng để cung ứng cho kỹ nghệ của họ. Nhất là Kỹ nghệ luyện thép cho đến xi măng của Bắc Kinh hoàn toàn dùng than đá để có năng lượng

Hoa Kỳ trước đây đứng đầu nhưng nay đã thức tỉnh và có trách nhiệm với nhiều Chiến Lược cứu nguy địa cầu đối với thế giới . Chính phủ Mỹ liên tục đã có nhiều kế hoạch tái cấu trúc hạ tầng cơ sở để giảm  CO2 nhả vào khí quyển theo thống kê 2020 nay chỉ còn chưa tới 1/2 khối lượng so với trước. 

Toàn cảnh đối với thế giới, rất đáng lo ngại, dù sao các chương trình toàn cầu về giảm lượng CO2 vào khí quyển còn trong vòng nghị sự và các nước khác vẫn để cho Hoa Kỳ một mình làm lấy, chưa có nước nào có hành động dứt khoát cả. Vấn đề thi hành cụ thể đa phần còn trên bàn giấy có lúc lại trở thành mâu thuẫn đảng phái tranh cãi.


Từ Nghị định Thư Kyoto 1992 cho đến Thỏa Thuận Paris vào năm 2015 được đa số các nước ký kết và có hiệu lực từ 4.11.2016 kết quả chỉ là những cái BÁNH VẼ to tướng mà thôi. 

chỉ còn vài năm nữa là hết năm 2030 nhưng nghị trình bàn giấy vẫn còn 'ì ạch' thì lấy đâu là điều thực tế cho kế hoạch giảm tới 70% dioxid carbon?

By 2030, zero-carbon solutions could be competitive in sectors representing over 70% of global emissions

Thế giới tự dối trá với chính mình khi BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU VÀ NGUYÊN NHÂN TẠO RA NÓ CHÍNH TAY CON NGƯỜI TẠO RA

Khi nhân loại tự mình không có tinh thần trách nhiệm, lòng tham về kinh tế đến từ tư duy ích kỷ đã thiêu cháy hết lương tâm thì chẳng mong chi được nữa

Nhìn về tương lai nhân loại ngoài thảm họa chiến tranh thảm họa Chết vì Hâm Nóng địa Cầu chúng ta chỉ biết thở dài


Chớ Cầu Nguyện, Cầu xin, Loài Người hãy đấm ngực mình và nói Lời Chúa


LỖI TẠI TA, LỖI TẠI TA, LỖI TẠI TA MỌI ĐÀNG


Thời gian khôn còn hào sảng cho thế giới nữa khi biến đổi khí hậu trở nên quá gay gắt quá sức chịu đựng của con người. Chỉ còn một ít cơ hội nhưng bước đi hiện thực kéo sự gia tăng nhiệt độ bề mặt địa cầu còn quá nhiều trở ngại. Trầm trọng nhất là vấn đề đoàn  kết thế giới cùng tính tư lợi, cục bộ cho từng nước cũng như sự tin tưởng lẫn nhau là ngọn núi cao chận bước cứu sinh cho địa cầu chúng ta.

Mong cầu một cơ may nào đó, hay một vĩ nhân nào hiện thế cho quả đất thân yêu của nhân loại. 


ĐHL 18.7.2023


What evidence exists that Earth is warming and that humans are the main cause? | NOAA Climate.gov

https://www.investopedia.com/articles/investing/092915/5-countries-produce-most-carbon-dioxide-co2.asp


LỰA CHỌN SINH TỬ CỦA HOA KỲ KHI ĐANG BỊ DO THÁI ÉP VÀO CUỘC CHIẾN TOÀN DIỆN TẠI TRUNG ĐÔNG

  The US Air Force can arm its B-2 Spirit stealth bomber with a formidable, 14,000kg "bunker buster" bomb, a potent non-nuclear op...