Ai ơi những khi êm vui gia đình
Có buồn vời trông sương gió mịt mùng
Ai kia chiến trường vào trong tê tái
Ấy những thương binh sống lạc loài ...
(Khúc Hát Thương Binh / Hoàng Giác)
Chào độc giả
Tháng Tư 1975VNCH sụp ĐỔ VÀ TRONG NHỮNG HẬU QUẢ VÔ VÀN ĐÓ LÀ VẤN ĐỀ THUYỀN NHÂN CÙNG SỰ TRẢ THÙ CỦA MIỀN BẮC ĐỐI VỚI TOÀN BỘ Quân Dân Cán Chính VNCH TRONG ĐÓ CÓ HÀNG VẠN THƯƠNG BINH VNCH MÀ SỐ PHẦN CỦA HỌ HOÀN TOÀN BỊ VỨT BỎ NGOÀI RÌA XÃ HỘI ĐỐI VỚI CHẾ ĐỘ MỚI
SỰ ĐAU KHỔ NÀY KÉO DÀI nay đã đúng 50 NĂM. Nửa thế kỷ nghiệt ngã cho biết bao nhiêu số phận hẩm hiu đau khổ của những thương binh VNCH còn sống sót nhưng đã lê lết cuộc đời trải dài trong năm thập kỷ đớn đau tủi nhục. Cứ một năm trôi qua từng có hàng ngàn người từ giã cuộc sống khổ đau, vẫy tay từ giã một quê hương còn lại trong muôn ngàn cay đắng để về với thế giới vô ưu không còn buồn tủi ưu phiền.
Nói cho công bằng, trước hết CHÍNH QUYỀN HOA KỲ PHẢI QUAN TÂM ĐẾN SỐ PHẬN CỦA TPB VNCH DO HỌ ĐÃ HI SINH XƯƠNG MÁU BẢO VỆ THẾ GIỚI TỰ DO TRONG ĐÓ VNCH LÀ TIỀN ĐỒN CHỐNG LÀN SÓNG ĐỎ VÀ ĐÃ HI SINH CHO CHIẾN TUYẾN NÀY
ĐÃ KHÔNG HỀ QUAN TÂM TRONG LÚC ĐÓ SỰ THỰC LÀ HOA THỊNH ĐỐN DO QUYỀN LỢI ĐÃ THIẾT LẬP BANG GIAO VỚI HÀ NỘI GIÚP KẺ CHIẾN THẮNG CÀNG LÚC CÀNG GIÀU CÓ SUNG SƯỚNG HƠN VÀ MẶC KỆ CHO SỐ PHẦN HẨM HIU CỦA HÀNG VẠN TPB VNCH SỐNG ĐÓI KHỔ, BỊ HẤT HỦI MẤY THẬP NIÊN NAY
NGƯỜI MỸ ĐÃ THIẾU TRÁCH NHIỆM VÀ LÒNG NHÂN ĐẠO ĐỐI VỚI TPB/ VNCH còn lại!?
CHÍNH PHỦ CỦA TT JOE BIDEN KHÔNG NGỪNG NÂNG CAO QUAN HỆ ĐỐI TÁC VỚI HÀ NỘI, CHÍNH PHỦ CỦA TT DONALD TRUMP VẪN MỘT BỀ TƯƠNG TÁC THƯƠNG MẠI, XÂY DỰNG 'SÂN GOLF' LÀM GIÀU CHO CÁ NHÂN VÀ NƯỚC MỸ NHƯNG TẤT CẢ VẪN LÀM NGƠ VẤN ĐỀ NHÂN ĐẠO ĐỐI VỚI HÀNG NGÀN NGƯỜI TPB VNCH TỪNG LÀ CHIẾN SĨ ĐỒNG MINH CỦA HOA KỲ, HỌ ĐANG SỐNG CUỘC SỐNG ĐAU KHỔ QUA BAO THẬP NIÊN LÀ VẤN ĐỀ THUỘC PHẠM VI ĐẠO ĐỨC
NGƯỜI UKRAINE NGƯỜI A PHÚ HÃN VÀ NHỮNG ĐỒNG MINH KHÁC NGHĨ SAO VỀ SỐ PHẬN SAU NÀY CỦA HỌ?
2- ĐỐI VỚI CHẾ ĐỘ CSVN- NGƯỜI CHIẾN THẮNG
SAU CUỘC CHIẾN VN, 2 MIỀN ĐỀU LÀ NẠN NHÂN CHIẾN TRANH KHÔNG CÒN BIÊN GIỚI CỦA THÙ HẬN VÀ TRẢ THÙ MÀ CHỈ LÀ VẤN ĐỀ NHÂN ĐẠO, TÌNH NGƯỜI ĐỂ HÀN GẮN VẾT THƯƠNG CHIẾN TRANH MÀ THÔI
CUỘC CHIẾN VN ĐÃ TÀN GẦN ĐÚNG NỬA THẾ KỶ NHƯNG VẾT THƯƠNG CHIẾN TRANH VẪN CÒN MƯNG MỦ KHI NHÀ CẦM QUYỀN, KẺ CHIẾN THẮNG, VẪN CỐ CHẤP BÁM GIỮ QUAN NIỆM HẬN THÙ GIỮA CÔNG VÀ TỘI.
KHI CSVN CHIẾM TRỌN MIỀN NAM, HỌ ĐÃ XUA ĐUỔI TOÀN BỘ THƯƠNG BINH VNCH ĐANG CÒN NẰM VIỆN. HÌNH ẢNH NHỮNG THƯƠNG BINH CHƯA LÀNH PHẢI LÊ LẾT DÌU NHAU TRONG LÚC THÂN THỂ CÒN MÁU ME. HỌ BỊ ĐUỔI VỀ NHÀ, CÓ KẺ KHÔNG BIẾT ĐÂU NƯƠNG TỰA THÌ MIỀN BẮC NGHĨ SAO VỀ HÀNH ĐỘNG VÔ NHÂN NÀY?
NGƯỜI LÀM TRAI AI CŨNG PHẢI CẦM SÚNG BẢO VỆ ĐẤT NƯỚC LÃNH THỔ CẢ
KHI ĐÃ CHIẾN THẮNG, VẤN ĐỀ CÒN LẠI LÀ VẤN ĐỀ NHÂN ĐẠO KẺ THUA CUỘC ĐÃ ĐÀNH RỒI NHƯNG HỌ LÀ NHỮNG KẺ TÀN TẬT CÙNG TIẾNG NÓI CÙNG MÀU DA, CHẾ ĐỘ CS HÀ NỘI HƠN 4 THẬP NIÊN NAY ĐỐI XỬ TÀN ÁC VỚI NGƯỜI THƯƠNG BINH VNCH TRONG LÚC ĐÃI NGỘ TỐI ĐA NHỮNG THƯƠNG BINH CỦA MÌNH THÌ ĐÂY QUẢ LÀ CÁCH HÀNH XỬ ĐỘC ÁC THIẾU TÌNH NGƯỜI NHẤT TRONG THẾ KỶ HÔM NAY
VÔ LÝ NGƯỜI VN VỚI NHAU LẠI TÀN NHẪN NHƯ THẾ?
HÀ NỘI VẪN LẤY LÝ DO THÙ HẰN TRONG CHIẾN TRANH ĐỂ TRẢ THÙ NHỮNG KẺ TẬT NGUYỀN QUẢ LÀ CHUYỆN PHI NHÂN
Một thành phần dường như bị gạt ra bên lề xã hội Việt Nam sau năm 1975 là những thương phế binh dưới chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Dù không bị học tập cải tạo như những sĩ quan, công chức cao cấp… của chế độ cũ; nhưng họ bị phân biệt đối xử, thậm chí không được hưởng một cấp phát hay an ủi nào dành cho người thương tật từ chính quyền mới...
NÓI SAO CHĂNG NỮA, DÙ CÓ NHỎ BAO NHIÊU 'NƯỚC MẮT CÁ SẤU' THÌ HÀNG CHỤC NGÀN THƯƠNG BINH VNCH ĐÃ GIÃ TỪ NHÂN THẾ ĐỂ KHỎI SỐNG TRONG NHỤC NHẰN ĐAU KHỔ VỚI SỐ MẠNG BẠC PHẦN PHẢI CẦM SÚNG CHIẾN ĐẤU VỚI NGƯỜI BẠN ĐỒNG MINH BẠC BẺO VỚI KẺ CHIẾN THẮNG CÙNG MÀU DA TIẾNG NÓI NHƯNG SỰ TRẢ THÙ QUẢ LÀ BẤT TẬN VỚI MỘT SỰ HÀNH HẠ ĐỘC ÁC CHO NHỮNG KẺ BỊ HẤT RA NGOÀI RÌA XÃ HỘI KHÔNG MỘT CHÚT THƯƠNG XÓT TÌNH NGƯỜI
ÔI MỖI LẦN CHÚNG TA NHÌN ĐỒNG ĐỘI ĐỒNG HƯƠNG HÀNG NĂM PHẢI QUYÊN GÓP TỪNG ĐỒNG BẠC ĐỂ AN ỦI TPB TẠI QUÊ NHÀ CHÚNG TA CÀNG CHẠNH LÒNG ĐAU KHỔ KHI NGHĨ ĐẾN NGƯỜI BẠN ĐỒNG MINH CHỈ BIẾT LỢI NHUẬN LÀ TRÊN HẾT CHÚNG TA CĂM HỜN PHẪN NỘ ĐỐI VỚI PHE CHIẾN THẮNG VỚI SỰ TRẢ THÙ CAY NGHIỆT QUÁ CHO BAO VẠN KẺ TẬT NGUYỀN. SỰ ĐÓNG GÓP GIÚP VỀ CỐ HƯƠNG CHO ĐỒNG ĐỘI NGÀY ĐÓ DẦN DÀ CẠN KIỆT DO AI CŨNG PHẢI GIÃ TỪ KIẾP SỐNG NHÂN GIAN. CÁC THẾ HỆ SAU NỬA THẾ KỶ DÙ TẠI QUÊ NHÀ HAY HẢI NGOẠI CÓ CÁI NHÌN VÀ QUAN NIỆM NHẠT PHAI DO LỚP TRẺ SAU NÀY KHÔNG HỀ DÍNH LÍU ĐẾN CUỘC CHIẾN VỪA QUA, KHÔNG NÊN TRÁCH DO LỊCH SỬ DẦN HỒI THAY ĐỔI VỚI THỜI ĐẠI MỚI NẾP SỐNG VÀ NGAY CẢ QUAN ĐIỂM MỚI
ĐỐI VỚI NGƯỜI BẠN HOA KỲ THÌ TÌNH ĐỒNG MINH CHUNG THỦY Ở ĐÂU? ĐỐI VỚI MIỀN BẮC VN THÌ TÌNH NGƯỜI LÒNG NHÂN ĐẠO NGHĨA ĐỒNG BÀO Ở ĐÂU?
NGÀY CÁM ƠN ANH CHÚNG TA HÃY THẮP NÉN TÂM NHANG NHỚ VỀ HƯƠNG LINH NHỮNG KẺ HI SINH THÂN MÌNH CHO CUỘC CHIẾN VN NHỮNG THÂN PHẬN RA ĐI TRONG ĐÓI NGHÈO NGHIỆT NGÃ DO SỰ HẤT HỦI TẬN CÙNG CỦA KẺ MANG DANH CHIẾN THẮNG.
ĐÃ 50 NĂM RỒI, THƯƠNG BINH VNCH CHẲNG CÒN BAO NHIÊU NỮA HỌ ĐÃ RA ĐI TRONG MÕI MÒN TUYỆT VỌNG. QUÝ BẠN ƠI, KHI CHÚNG TA CẤT CAO LY MỪNG VỚI RƯỢU NỒNG THỊT BÉO HAY TUNG HÊ CHÚC TỤNG AI ĐÓ CÓ NHÀ CAO CỬA RỘNG, SUNG SƯỚNG TUYỆT VỜI HÃY TƯỞNG NHỚ VỀ NHỮNG THÂN PHẬN TỪNG HI SINH VÀ CỐNG HIẾN CHO MỘT TỔ QUỐC BỊ LÃNG QUÊN.
Theo với mây sầu, cay đắng muôn màu
Vui gượng cười đâu vó câu quỵ đành dừng bước
Lỡ gánh giang sơn sống với u hờn
Thân phế nhân rồi sống vui trong mộng lòng thôi !
CHÚNG TÔI LÀM SAO SO ĐƯỢC VỚI CÁC ANH, NHỮNG NGƯỜI Ở LẠI?
Tôi không có chút gì là can trường chịu đựng nào so với các anh. Chính các anh mới là những chiến sĩ già còn lại trên quê hương một ngày tháng Tư bao nỗi nhục nhằn.
Hôm nay, đúng nửa thế kỷ đã qua các anh vẫn sống, vẫn chịu đựng lê lết quảng đời còn lại trong bao đắng cay, bao thiệt thòi không hề than oán.
Các anh, những người còn lại mới thực sự là những anh hùng.
Cứ đến tháng Tư, dù tôi có khoác lại chiến y ngày cũ, dù huy chương lấp lánh, lon lá um sùm hay ngay cả cờ xí rợp trời nhưng tôi vẫn là kẻ núp bóng trong sự chở che của xứ người. Tôi vẫn luôn sống trong sáo ngữ, khẩu hiệu cùng ý chí rụt rè...
Thật hổ thẹn, khi so với các anh? Có vinh quang chăng khi so với các anh- những mảnh đời lưu lạc, dọc phố thị hay trên mọi nẻo đường đất nước đã năm mươi năm qua, từ ngày "gãy súng". Các anh vẫn thản nhiên thách đố với số phận, bao đói khổ, nhọc nhằn hay đắng cay nhục nhã. Bao mảnh chiến y dù đã bạc màu, vá víu qua ngày tháng che chở thân mình, dọc bao con đường gió bụi. Từng đêm dài, các anh ngồi nhớ vinh quang ngày cũ, qua đau khổ hao gầy!
Những chiến sĩ VNCH nay còn lại trên quê hương, những tấm thân còm cõi từng trải lòng ra trước cuộc 'ra đi' cuối cùng? Đó là ước muốn bận lại bộ quân phục năm xưa một thời trai trẻ.
có bộ rằn ri xuất hiện trong một đám cưới tại Đức Linh Bình Thuận tháng 8/2018
Một màu xanh ô liu làm sống lại trong huyết quản héo úa cạn kiệt một niềm tin một sức sống một niềm tự hào đúng nghĩa và chân lý cuối cùng rằng:
CÁC ANH KHÔNG CÓ GÌ SAI VÀ ĐÃ CHỌN ĐÚNG CON ĐƯỜNG CÁC ANH ĐÃ CHỌN.
Các anh không còn gì để mất và không còn gì để sợ. Một màu áo trận lẻ loi trong một lễ hội trong những gì còn lại của quê hương sau bao năm tháng âm thầm; nhưng trong màu áo kia có một tâm hồn chẳng bao giờ 'cô đơn trong những tấm lòng những tâm tình hoà điệu'. Đó là một ý nghĩa ân tình một an ủi cuối cùng cho những đời lính từng một thời hi sinh và cống hiến
Đúng thế từ bên này bờ Thái Bình Dương tôi viết lên đây niềm cảm phục sự quả cảm của các anh với sự chân thành tự đáy lòng rằng các anh thật can đảm. Trong Hang Hùm Miệng Sói các anh vẫn nói lên tiếng nói gói ghém bao lâu tận đáy lòng: các anh đã hi sinh và đã làm đúng những gì trong trách nhiệm người trai thời loạn.
Trong những tiệc hội linh đình, trên những con phố đông người tại các thành phố lớn, nay thấp thoáng các màu áo chiến binh xưa.
Các anh đã âm thầm đơm mầm hi vọng trong ánh mắt người dân, các anh đã mặc khải chính nghĩa năm xưa trả lời cho bao lời dối trá thóa mạ trước đây.
Các anh mong được khoác lại màu áo năm nào để làm sống lại những niềm tin, cùng nhau khơi lại lòng tự hào ngày đó. Bên đường quê hương, hay từ phương trời xứ lạ, càng lúc càng có nhiều tấm lòng ngưỡng mộ giúp sưởi ấm lại những mảnh đời băng giá sau nhiều thập niên trầm mặc trong giá băng và nỗi niềm đơn côi do nhân thế hững hờ...
có bộ rằn ri xuất hiện trong một đám cưới tại Đức Linh Bình Thuận tháng 8/2018
Một màu xanh ô liu làm sống lại trong huyết quản héo úa cạn kiệt một niềm tin một sức sống một niềm tự hào đúng nghĩa và chân lý cuối cùng rằng:
CÁC ANH KHÔNG CÓ GÌ SAI VÀ ĐÃ CHỌN ĐÚNG CON ĐƯỜNG CÁC ANH ĐÃ CHỌN.
Các anh không còn gì để mất và không còn gì để sợ. Một màu áo trận lẻ loi trong một lễ hội trong những gì còn lại của quê hương sau bao năm tháng âm thầm; nhưng trong màu áo kia có một tâm hồn chẳng bao giờ 'cô đơn trong những tấm lòng những tâm tình hoà điệu'. Đó là một ý nghĩa ân tình một an ủi cuối cùng cho những đời lính từng một thời hi sinh và cống hiến
Đúng thế từ bên này bờ Thái Bình Dương tôi viết lên đây niềm cảm phục sự quả cảm của các anh với sự chân thành tự đáy lòng rằng các anh thật can đảm. Trong Hang Hùm Miệng Sói các anh vẫn nói lên tiếng nói gói ghém bao lâu tận đáy lòng: các anh đã hi sinh và đã làm đúng những gì trong trách nhiệm người trai thời loạn.
Trong những tiệc hội linh đình, trên những con phố đông người tại các thành phố lớn, nay thấp thoáng các màu áo chiến binh xưa.
Các anh đã âm thầm đơm mầm hi vọng trong ánh mắt người dân, các anh đã mặc khải chính nghĩa năm xưa trả lời cho bao lời dối trá thóa mạ trước đây.
Các anh mong được khoác lại màu áo năm nào để làm sống lại những niềm tin, cùng nhau khơi lại lòng tự hào ngày đó. Bên đường quê hương, hay từ phương trời xứ lạ, càng lúc càng có nhiều tấm lòng ngưỡng mộ giúp sưởi ấm lại những mảnh đời băng giá sau nhiều thập niên trầm mặc trong giá băng và nỗi niềm đơn côi do nhân thế hững hờ...
Đừng quên hỡi ai say đời đầm ấm
Đừng quên những ai được đời tô thắm
Buồn chăng nhớ chăng bao người trẻ trai
Đời xa xôi lánh đau thương ngày xanh
(Khúc Hát Thương Binh / Hoàng Giác)
Bên này bờ đại dương, tôi thán phục và ngưỡng mộ các anh. Rất trân trọng những ý muốn sau cùng của những người chiến sĩ già nhưng can trường một thời son trẻ.
Các anh không có chút quyền lợi dù đã hi sinh. Các anh âm thầm chịu đựng buổi xế chiều rơi rớt lại của cuộc đời chiến sĩ. Chính các anh mới là những chàng trai thời loạn qua năm thập niên âm thầm chịu đựng khổ đau từ thể xác tới tinh thần. Đối với tôi, các anh thật sự là những anh hùng, dù sa cơ thất thế nhưng vẫn tràn trề tấm lòng vị tha, anh dũng./.
ĐHL edition
19/9/2025 San Jose USA
No comments:
Post a Comment