...Phía vòi nước, vợ chồng Connie và Rose of Sharon đang đứng bên nhau, thì thầm nói chuyện. Anh chàng Connie rửa cái ly thiếc , dùng ngón tay thử xem nước thế nào trước khi rót nước cho vợ. Rose tần ngần ngắm từng chiếc xe chạy vụt qua trên xa lộ. Connie mang nước đến gần nàng, nói như an ủi vợ:
-Nước không mát lắm em à, nhưng dù sao cũng đỡ khô họng.Nàng nhìn lại chồng, mĩm cười kín đáo. Nhiều điều khó hiểu trong nàng nhất là thời gian này nàng đang mang thai, những điều kín đáo cùng những im lặng nho nhỏ gom lại áng chừng rất có ý nghĩa. Nàng bằng lòng với chính nàng, chỉ than phiền với điều nào thực sự có khó khăn thôi. Nàng hay sai khiến Connie với những đòi hỏi ngớ ngẩn. Rồi hai vợ chồng đều cảm thấy ngớ ngẩn thật. Dù sao, Connie cũng bằng lòng về vợ mình, anh ta lại càng hứng thú khi nàng mang thai. Anh thích mình nằm trong số những gì bí mật trong đầu người vợ. Có lần thoáng thấy vợ mình kín đáo cười, anh cũng kín đáo cười một mình. Niềm tin tưởng của hai vợ chồng truyền đạt qua nhau bằng tiếng thầm thì. Thế giới đang xích lại gần hai người hay nói khác đi, đôi vợ chồng là trung tâm của thế giới đó. Nói cho đúng, Rose of sharon- nàng mới đúng là cái rốn của thế giới kia mà Connie là một quỷ đạo nhỏ bé bay quanh nàng. Những điều họ thì thầm với nhau là một dạng bí ẩn nào đó cho riêng họ.
Người vợ lơ đãng hướng mắt ra xa lộ:
-Em chưa khát lắm
nàng bằng lòng cho có
-Mà em cũng nên uống một ít đi
Anh chồng gật đầu ngay, anh hiểu ngay ý vợ. Nàng đưa tay đỡ ly nước ấm từ tay chồng, súc miệng một ngụm, nhổ đi trước khi uống hết
-Em uống nữa chứ? Anh chồng nài nỉ nàng ,
...em gắng uống thêm nửa ly nữa thôi .
Nói xong anh rót ngay thêm nửa ly nước đưa cho vợ mình.
Nói xong anh rót ngay thêm nửa ly nước đưa cho vợ mình.
Có chiếc Lincoln Zephyr thấp, màu trắng bạc chạy vụt qua. Nàng xoay người trông chừng mọi người ở đâu, tất cả đang kề cận chiếc xe tải của gia đình
-Anh có thích đi theo gia đình như thế này không?
Connie thở dài
-Có lẽ--sau này.
Hai vợ chồng đồng hiểu câu nói của chồng nàng.
-Chán khối công việc tại Cali, tới đó xong sau này chúng mình sẽ sắm xe riêng cho vợ chồng mình. Nhưng loại này ..."
Anh muốn nói về chiếc Zephyr vừa chạy qua
-Loại đó giá cũng ngang với cái cái nhà cỡ bự. Nhưng anh cần có nhà trước còn hơn
-Em mong có một cái nhà và cái xe loại đó
Nàng tiếp
-Dĩ nhiên, chúng mình cần có nhà trước ...
Nàng tiếp
-Dĩ nhiên, chúng mình cần có nhà trước ...
Hai vợ chồng hiểu ý nhau. Vui mừng nhất là chuyện có thai của nàng.
Người chồng tới đây hơi lo ngại:
-Em vẫn khỏe trong người chứ?
-Mệt vì xe chạy, trời lại nóng
-Nhà mình phải đi như thế, nếu không như thế thì làm sao tới được Cali hả em?
-Em hiểu.
Nàng thông cảm chồng.
Con chó nhà Joad mang theo, giờ đi vơ vẩn quanh xe. Nó ngửi, ngửi gì đó gần chiếc xe, xong lon ton chạy tới liếm láp nơi vũng nước đọng lại dưới vòi. Uống xong, nó bỏ đi, mũi và tai nó rủ xuống. Con chó ngửi tìm gì đó dọc theo rìa cỏ đầy bụi bên lề đường, cạnh vỉa hè. Con chó chợt ngẩng đầu, nhìn về trước xong lao qua đường...
Rose thét lên!
Một chiếc xe lớn đang chạy nhanh qua, tiếng lốp rít lên bất chợt. Con chó cố tránh một cách vô vọng, mấy cái bánh xe đã lăn qua giữa thân nó. Chiếc xe hơi chạy chậm lại, vài khuôn mặt ngó lui, xong tăng tốc độ chạy biến. Con chó, vũng máu, mớ ruột gan phèo ra, chân cẳng còn run rẩy giữa lòng đường.
Tom và Bác John vội bước ra tới cạnh xác chó. Cái chân run run lần cuối cùng rồi lịm hẳn trên cái xác bấy nhầy. Tom Joad đưa chân hất xác con chó vào cạnh đường. Bác John nói với vẻ mặt ân hận như chính bác ta đã gây nên cái chết kia.
-Đúng ra ta nên cột chó lại!
Pa nhìn xuống xác chó một lúc, ông quay đi
-Thôi hãy rời khỏi đây
-Ta không nuôi nổi nó, thôi biết đâu thế cũng hay cho cái kiếp của nó.
Gã mập bán xăng tiến lại phía sau chiếc xe.
-Chia buồn cùng mấy bạn, không bao giờ để chó lẩn quẩn sát xa lộ cả. Năm ngoái, ta bị chết hết ba con nên giờ không dám nuôi thêm con nào cả...
Gã tiếp,
-Các bạn chớ lo, ta sẽ chôn giúp nó cho, trong đám bắp đó kìa.
Má lại gần chỗ Sharon đang ngồi. Nàng còn run do xúc động.
-Con sao không? Sharon?
-Con sợ lắm hả?
-Con nhìn cảnh chó bị cán má à. Cho con đi ngay thôi!
-Má nghe con la hoảng lên, hãy bạo gan lên con à.
-Mẹ có nghĩ con chó trước khi chết nó có bị đau đớn lắm không Má?
-Không đâu con.
-Con cứ khư khư giữ cái ý nghĩ vậy thì tùy con. Nào! đứng dậy mạnh bạo lên, giúp má một tay xem nào! Tìm giúp bà nội con xem bà đang ở đâu? tạm quên thằng chồng non dại của con một phút xem sao nào!
-Thế bà nội đi đâu?
Sharon hỏi mẹ
-Má không biết, bà quanh đâu đây thôi, xem chừng trong nhà vệ sinh.
Con gái bà đi ngay vào nhà cầu, chỉ phút sau nàng một tay dìu bà đi ra.
- Bà lại tìm cách ngủ trong đó.
Bà nội nhăn nhó:
-Trong đó thật là thích, cái nhà cầu thật thông, nước chảy thoải mái. Nội thích chỗ đó.
Bà nói ra một cách mãn nguyện,
-Nếu không đánh thức nội dậy thì đã là một giấc ngủ thật tuyệt quá đi.
-Cháu đây đâu có chỗ ngủ nào vừa ý đâu nội
Vừa nói, Sharon vừa giúp dìu bà vào xe.
Nội vui vẻ tìm chỗ ngồi vào,
-Không hẳn chỗ đó tốt do đẹp mà tốt do nó tốt
Tom giục mọi người,
-Thôi lên đường, chúng ta còn nhiều dậm nữa.
Tiếng huýt sáo của Pa nghe lanh lảnh, nhọn hoắc...
-Rồi mấy đứa con yêu đi ở hướng nào đây rồi?...
Ngón tay đặt vào miệng, Pa tiếp tục huýt.
Từ trong đám bắp, hai đứa trẻ bắt đuôi nhau chạy ra. Ruthie trước và đứa em Winfield nối tiếp .
-Được mấy quả trứng!
- Bà lại tìm cách ngủ trong đó.
Bà nội nhăn nhó:
-Trong đó thật là thích, cái nhà cầu thật thông, nước chảy thoải mái. Nội thích chỗ đó.
Bà nói ra một cách mãn nguyện,
-Nếu không đánh thức nội dậy thì đã là một giấc ngủ thật tuyệt quá đi.
-Cháu đây đâu có chỗ ngủ nào vừa ý đâu nội
Vừa nói, Sharon vừa giúp dìu bà vào xe.
Nội vui vẻ tìm chỗ ngồi vào,
-Không hẳn chỗ đó tốt do đẹp mà tốt do nó tốt
Tom giục mọi người,
-Thôi lên đường, chúng ta còn nhiều dậm nữa.
Tiếng huýt sáo của Pa nghe lanh lảnh, nhọn hoắc...
-Rồi mấy đứa con yêu đi ở hướng nào đây rồi?...
Ngón tay đặt vào miệng, Pa tiếp tục huýt.
Từ trong đám bắp, hai đứa trẻ bắt đuôi nhau chạy ra. Ruthie trước và đứa em Winfield nối tiếp .
-Được mấy quả trứng!
Ruthie kêu to
-Con được mấy cái đây nè!
Cô chị chạy lại gần, đứa em Winfield chạy đằng sau. Cô xoè tay ra khoe mười mấy quả trứng chim mềm màu xám trắng trong lòng bàn tay bẩn thỉu.
Vừa xoè tay ra xong, mắt cô tròn xoe nhìn xác con chó bên lề đường
-Ôi !
Ruthie cùng Winfiedl từ từ tiến chậm lại xác nó, mắt chúng nhìn trân trân...
Pa kêu hai đứa nhỏ:
-Thôi lẹ lên mấy đứa! không nhanh thì hai đứa ở lại đây luôn nghe?!
Hai chị em từ từ quay lại xe trong ánh mắt đau khổ.
Cô bé Ruthie nhin nắm trứng rắn mối xam xám trong lòng bàn tay lần chót rồi quăng mất. Hai đứa nhỏ leo lên ngồi sát vào sườn xe...
-Mắt con chó vẫn còn mở mà?
Ruthie thì thầm nói một mình .
Nhưng trái lại, Winfield lại thấy thích ý trong cảnh này. Cậu bé mạnh miệng:
-Ruột con chó lộn tùng phèo ra...
Im một giây, thằng bé lại tiếp:
-Ôi nó lộn tùng phèo ra!
Cậu ta lăn lộn, ói mửa ra thành xe. Lúc cậu bé ngồi dậy mắt ướt đẫm, nước mũi lòng thòng.
-Chẵng giống cảnh giết heo chút nào
Cậu bé lẩm bẩm y như tự giải thích với mình...
-Con được mấy cái đây nè!
Cô chị chạy lại gần, đứa em Winfield chạy đằng sau. Cô xoè tay ra khoe mười mấy quả trứng chim mềm màu xám trắng trong lòng bàn tay bẩn thỉu.
Vừa xoè tay ra xong, mắt cô tròn xoe nhìn xác con chó bên lề đường
-Ôi !
Ruthie cùng Winfiedl từ từ tiến chậm lại xác nó, mắt chúng nhìn trân trân...
Pa kêu hai đứa nhỏ:
-Thôi lẹ lên mấy đứa! không nhanh thì hai đứa ở lại đây luôn nghe?!
Hai chị em từ từ quay lại xe trong ánh mắt đau khổ.
Cô bé Ruthie nhin nắm trứng rắn mối xam xám trong lòng bàn tay lần chót rồi quăng mất. Hai đứa nhỏ leo lên ngồi sát vào sườn xe...
-Mắt con chó vẫn còn mở mà?
Ruthie thì thầm nói một mình .
Nhưng trái lại, Winfield lại thấy thích ý trong cảnh này. Cậu bé mạnh miệng:
-Ruột con chó lộn tùng phèo ra...
Im một giây, thằng bé lại tiếp:
-Ôi nó lộn tùng phèo ra!
Cậu ta lăn lộn, ói mửa ra thành xe. Lúc cậu bé ngồi dậy mắt ướt đẫm, nước mũi lòng thòng.
-Chẵng giống cảnh giết heo chút nào
Cậu bé lẩm bẩm y như tự giải thích với mình...
CÒN TIẾP
No comments:
Post a Comment