Friday, April 25, 2025

NGUYÊN NHÂN SỤP ĐỔ của VNCH QUA CON MẮT CỦA MỘT SĨ QUAN TRẺ

 

Quảng Trị và tuyến Mỹ Chánh mất ngày 24/3/1975  (tác giả ĐHL trong toán tù binh, bận đồ 4 túi và đội nón lưỡi trai đi giữa,  trước người đội nón lá) xin xem phim dưới

PHIM MIỀN BẮC

Quảng Trị thất thủ 24/3/1975

xin bấm vào link dưới...

https://www.youtube.com/watch?v=yJEUc5f1z48


chào bạn đọc

Từ ngày 23/3/1975 tôi và 16 chiến hữu khác thuộc đại đội 2/tiểu đoàn 105 Địa Phương Quân Tiểu Khu Quảng Trị bị bắt làm tù binh tại Làng Trạch Phổ, Ưu Điểm bên dòng sông Mỹ Chánh khi toàn bộ đại đội bị bắc quân vượt sông đột kích, trận đánh trong phạm vi xã Hải Văn, khoảng 2 giờ chiều trong ngày.


Ngày 24/3/1975 17 người chúng tôi đã bị đưa ra thôn An Lạc, mé cầu Đông Hà ngó qua là căn cứ hải quân miền bắc cũng là điểm hải quân VNCH chân cầu Đông Hà cũ. 


Tưởng cũng cần nhắc lại từ bờ bắc sông Thạch Hãn là thuộc quyền kiểm soát của phe miền bắc sau Ngưng Bắn 1973 cho đến sau này...

cảnh kẹt đèo Hải Vân lúc di tản ngày 23/3/1975

1 xà lan từ Thuận AN cập Đà Nẵng rồi Đà Nẵng cũng mất ngày 29/3/1975




Từ ngày 24 tháng 3 chúng tôi nghe tin Thuận An càng lúc càng rối loạn do đèo Hải Vân bị chận, Huế không chạy vào được Đà Nẵng và phải tràn về Thuận An và tình hình bãi biển Thuận An rối đến nỗi xà lan không cặp vào được bờ do các lực lượng bắn nhau giành tàu...hết sức hỗn loạn


Chúng tôi nghe tin Huế mất vào ngày 26/3/1975 và tiếp đến Đà Nẵng mất ngày 29/3/1975 từ lúc còn bị giam tại thôn An Lạc những ngày đầu.


Huế mất, tù binh bị đưa ra Đông hà càng đông. Chúng tôi được đưa lui về tạm trú tại trường tiểu học Lai Phước sát cạnh con sông Lai Phước. Khoảng cuối tháng 3 đầu tháng 4 chúng tôi được đưa lên Cam Lộ và qua Cùa để lập trại tạm tại thung lũng Ba Lòng cho đến ngày 30 tháng 4/1975 thì nghe tin Sài Gòn có lệnh ĐẦU HÀNG 


CUỐN PHIM COI NHƯ CHẤM DỨT !


Hơn cả ngàn người tù tại thung lũng Ba Lòng, Hàng ngày đi cùi gạo mục về cho tù ăn chúng tôi được thấy những kho dự trữ gạo tại Ba Lòng có thể gọi là chiến khu nó quá lớn và chiến lược. Gạo thay bao nhiều lần do dự trữ quá lâu, cức chuột dẫy đầy được Thượng Cộng canh giữ hàng ngày giờ cho tù binh ăn. Mấy cán bộ VC cho chúng tôi biết sau khi SG đầu hàng rằng Chiến Dịch HCM dự trù 2 năm mới thắng được VNCH đó là dự tính qua sức mạnh của VNCH nhưng không ngờ CHIẾN DỊCH NÀY TÍNH ĐẾN 30/4/1975 MỚI 55 NGÀY LÀ THÀNH CÔNG ngoài dự tính?


Miền Bắc dự trù 2 năm CÓ THỂ đúng, đó là theo thực lực còn lại của VNCH. Nhưng từ sự rút quân ào ạt đưa đến tình trạng mất tinh thần kèm theo cảnh đồng bào di tản hỗn loạn chính là "món quà" ngoài dự tính cho Bắc Quân. Họ nói không sai, chính Đại Tướng Cao văn Viên trong cuốn HỒI KÝ của ông cũng viết lên một nội dung như thế. 


Mỹ bỏ VNCH, tinh thần chiến đấu của VNCH đã giảm sút mạnh cộng thêm lệnh rút quân ào ào khiến tinh thần sút giảm như ván cờ domino sụp đổ dây chuyền. Đồng bào di tản, bám theo nam quân chính đây là cú giáng bên trong làm mất hết tinh thần của VNCH là một thực tế rõ ràng nhất.


lịnh rút quân đoàn II đã làm cho binh lực của một quân khu mất trắng trong vài ngày
đây là ý tưởng của TT Nguyễn văn Thiệu khi họp với Tướng Cao văn Viên:
"Tổng thống Thiệu phác họa sơ những vùng ông nghĩ là quan trọng, gồm Vùng III và IV, miền duyên hải và thềm lục địa. Một vài phần đất quan trọng đang bị cộng sản chiếm, chúng ta sẽ cố gắng lấy lại bằng mọi giá. Những vùng đất cần chiếm lại là nơi đông dân ,trù phú có giá trị về lâm sản, nông sản và kỹ nghệ, nhất là miền duyên hải, nơi thềm lục địa vừa được khám phá ra dầu hỏa. Cuối cùng, vùng đất mà chúng ta không thể nào để mất là Saigon, các tỉnh lân cận, và đồng bằng sông Cửu Long..." (Cao văn Viên. Những Ngày Cuối Cùng của VNCH. Nhà Sách Văn Bút 2003, trang 125-136.)


    Bắc quân không tốn xương máu nhưng đã phá tan cả Quân Đoàn II trên đường di tản hầu như toàn bộ cũng từ tinh thần hoảng loạn và lệnh rút quân vô trách nhiệm nói trên.

tại Quảng Trị các đơn vị Địa Phương Quân hi sinh nằm lại tại tuyến sông Ô Lâu để cho lực lượng tổng trừ bị như Sư Đoàn TQLC rút vào bảo vệ Sài Gòn nhưng thực tế chỉ là cảnh rút quân hỗn loạn tại Đà Nẵng trước khi thành phố này rơi vào tay CS ngày 29/3/1975




Di Tản và Di Tản, rút quân và rút quân cùng với làn sóng đồng bào miền nam hoảng loạn chạy trốn CS chính đây là nguyên cớ còn mạnh hơn cả quả bom nguyên tử khiến lực lượng VNCH bị tan hoang trong một thời gian ngắn. Đó là món quà khi không trên trời rơi xuống khiến miền Bắc tính toán 2 NĂM CHIẾN ĐẤU rút xuống còn 55 NGÀY


Dĩ nhiên từ Hà Nội,  Bộ Chính Trị CSVN nhìn cảnh hỗn độn quân dân VNCH trên bãi biển trên bến tàu trên đường đèo, quốc lộ  mắc kẹt ùn đống với nhau... họ sẽ 'rung đùi' đắc chí đó thôi.


Binh gia thắng bại lẽ thường. Những nhận xét về quân sự phải khách quan. Dù Mỹ có nhẫn tâm bỏ bạn VNCH nhưng nếu có tinh thần chiến đấu thì VNCH phải đánh tới 2 năm như lời cán bộ bắc quân từng thố lộ. 


Người viết tin thế. Người viết còn tin rằng trong chiến đấu TINH THẦN LÀ QUYẾT ĐỊNH

Những cảnh hỗn loạn tại Thuận An, tại Đà Nẵng...Quân Khu II, Bình Tuy Vũng Tàu  trên tàu hải quân khi cập bến Phú Quốc ...và rất nhiều nữa nói lên điều đó...TINH THẦN LÀ QUYẾT ĐỊNH


Nói thế không phải là cho rằng VNCH sẽ còn nếu có tinh thần. Tương quan lực lượng với con mắt khách quan thì trước sau gì miền bắc cũng nuốt trọn miền nam, có điều cuộc chiến sẽ kéo dài hơn, chết chóc hơn...


BẠN ĐỪNG CHO RẰNG " 7 TÊN VC ĐEO CÀNH ĐU ĐỦ KHÔNG GÃY"? 

ngày trước chỉ là tuyên truyền thôi, sự thật YỂM TRỢ TIẾP VẬN của BẮC QUÂN RẤT MẠNH VÀ LÂU DÀI 

Bắc quân chỉ đói lúc bị lạc hay mất liên lạc với hậu phương tác giả cho rằng khi chứng kiến kho dự trữ quân nhu yểm trợ cùng phương tiện quân xa chưa nói đến vũ khí chúng ta sẽ so sánh với Hoa Kỳ một đồng minh vừa ép bức vừa keo kiệt hơn khối CS


 CS Quốc tế đứng đầu là Nga và Trung Cộng đã viện trợ "tận răng" hay nói khác đi miền bắc từng được Nga Tàu và mười bốn nước đàn em khác nói theo thành ngữ quốc tế là "trang bị tận răng" (Être armé jusqu’aux dents!) Cho đến lúc Hà Nội toàn thắng chiếm Sài Gòn rồi thế mà nguồn viện trợ của Bắc Kinh vẫn còn đó là chuẩn bị cho Hà Nội áo quần tù binh, ngay cả quai dép lốp Bình trị thiên cũng có loại quai của Bắc Kinh láng hơn dai hơn ...


Những ngày ở tù tại trại 4 Ái Tử thuộc đoàn 74 CS miền bắc coi tù sau 21/5/1975 khi tù binh chưa giao cho Công An CS, tù binh được dẫn đi lĩnh thực phẩm về cho trại 4, tác giả được chứng kiến và lĩnh gánh về trại những thực phẩm chiến lược mà Bắc Kinh viện trợ "tận răng" cho miền bắc như sau:


Dĩ nhiên khối thực phẩm này đã quá hạn và hư thối mới đem cho tù ăn:


tất cả đều có nhản đề CỘNG HÒA NHÂN DÂN TRUNG HOA MÀU Ô LIU

-Lương khô 701 (thường) mỗi phong 4 miếng gốm bột dinh dưỡng và phụ gia ép thành miếng (đã có giòi bò lúc nhúc do dự trữ lâu ngày cũng như gạo tại Ba Lòng tù ăn gạo dự trữ cứt chuột màu đen lốn nhốn như đậu đen vậy nhưng tù vẫn ăn do ĐÓI )

-Lương Khô 702 gồm 4 miếng dinh dưỡng và đóng phong ở giữa có miếng vitanmin tăng lực. 702 này nghe nói dành cho đặc công

-đường trắng tinh khôi 200 viên/ 1 gói vuông nặng 500 GAM

-Ruốc thịt heo chà bông đóng trong thùng thiếc màu ô liu

-Nước mắm đóng viên bằng viên kẹo, chỉ cần hòa nước nóng là có nước mắm dùng ngay

-Bột đậu xanh dinh dưỡng

-thịt lợn hộp 500 gam 

-Gạo Cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa, Gạo đồ

-Mỡ nước thùng 10 kg vuông sơn màu ô liu

- Bột ngọt (mỳ chính) của Trung Cộng

-...từ vũ khí tới thực phẩm, đàn anh Bắc Kinh lo cho miền bắc rõ ràng là "tận răng" dù lính bắc việt không lương nhưng yểm trợ họ dồi dào và dư thừa chứ không thiếu

Tưởng chúng ta cần nhắc lại-Thời gian Hoa Kỳ thả mìn ngư lôi phong tỏa cảng Hải Phòng sau 1972  Quảng Trị có thời kỳ gạo đồ từ miền bắc thả theo dòng nước trôi vào nam rất nhiều, gạo được bọc trong nylon dày người trong nam làm áo mưa được


còn nhiều thứ nữa nhưng tác giả chỉ nhớ chừng đó

Chính ngay sau này người viết cũng biết rằng Bắc Kinh còn viện trợ cho Hà Nội áo quần tù (sọc đỏ) tốt và lâu rách hơn áo quần tù sau này làm tại Hải Phòng sọc xanh sọc trắng ở giữa, quần 1 ống nửa xanh nửa trắng, ống kia nửa trắng nửa xanh)

Tất cả nằm trong các kho chứa sau cổng Tư Lệnh Sư Đoàn 3 cũ đã hư nát do đạn pháo tại căn cứ Ái Tử cũ sau lưng chùa Sắc Tứ tịnh Quang Tự

Đó là chưa kể xe quân vận sức mạnh chẳng thua xe molotova của Nga. Khi ở tù tại Như xuân Thanh Hóa xe Trung CỘng chạy ào ào qua mấy đám rừng vừa chặt hạ, chở gỗ ào ào về cho Quân Khu của họ. 

Đồng minh của miền bắc viện trợ ào ạt và kiên trì từ miếng ăn cho đến đầu hỏa tiễn SAM cùng phòng không quân vận , xe chạy đếm không hết trên đường. 

Một ngày khoảng cuối 1975 theo toán tù binh đi lên Cây Số 4 thuộc QL 9, chợ Đông Hà đi lên 4 cây số ...tác giả từng chứng kiến tại Cây Số 4 đó Tiếp Vận miền Bắc theo đường 9 về đây chất đống quân nhu chẳng khác chi Phú Bài hay Long Bình...Đây là những gì chính mắt người viết chứng kiến.


ngày 20 tháng 6 năm 1974 một chiếc tàu quân vận miền bắc bị Lữ Đoàn 258 TQLC VNCH bắn chìm do đi quá Cửa Việt vào tân Mỹ Thủy. Tàu này chở toàn thịt lợn hộp 500 gam viết ở trên do Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa sản xuất. Chiến lợi phẩm từ con tàu này có phát cho các đơn vị ĐPQ đóng tại Động Ông Do, trung đội tác giả có nhận được mỗi tiểu đội 2 hộp thịt lợn này


CÒN HOA KỲ THÌ SAO?


Một bên là miền nam chiến đấu trong cô độc và người bạn Hoa Kỳ thiếu thủy chung cùng quan niệm hết sức thực dụng. Quân lực VNCH đã thiếu ít quân số lại có trách nhiệm nặng nề là GIỮ DÂN GIỮ ĐẤT đây là trách vụ đầy tính chiến lược và vô cùng khó khăn. Nhưng chính sách lại thay đổi xoành xoạch theo sự áp chế từ viện trợ Mỹ và chính sách lại phán quyết từ Bạch Ốc cách xa vạn dặm. 

Trong hồi ký của cố đại tướng Cao văn Viên tổng tham mưu trưởng QLVNCH, ông viết...

           Không ai thấy rõ vấn đề hơn tổng thống Thiệu. Khi người khách          cuối cùng của quốc hội Hoa Kỳ rời VN, tổng thống Thiệu biết ngay  VNCH không còn hi vọng gì về khoản tiền 300 triệu quân viện phụ cấp. Tổng thống Thiệu cũng biết quân viện cho VNCH trong tương lai sẽ ít hơn chứ không thể nhiều hơn—và tổng thống Thiệu dựa nhiều quyết định của ông vào những suy luận đó: những gì ông ta cương quyết từ chối hành động trong suốt hai năm qua, bây giờ ông phải làm. Tổng thống Thiệu quyết định tái phối trí quân đội dựa vào phần đất VNCH có thể bảo vệ được...

(Cao văn Viên. Những Ngày Cuối Cùng của VNCH. Nhà Sách Văn Bút 2003, trang 125-136.)


Chúng ta lại phải khách quan nhắc lại chính quyền VNCH thiếu ổn định và rạn vỡ đau đớn nhất là vụ đảo chính 1/11/1963 đã giết đi hai nhà chính sách là TT Ngô đình Diệm và bào đệ là Ngô đình Nhu. Từ đó chính quyền VNCH càng lúc càng rối...thử hỏi chính sách làm sao nhất quán? Ấp Chiến Lược tan vỡ, Bình định Nông Thôn ì ạch làm cho có, Chiến Tranh Chính trị hay Tâm Lý Chiến của Bộ Tổng Tham Mưu chỉ hay trên giấy tờ mà thôi, QLVNCH giao trách nhiệm "tâm lý chiến" cho sĩ quan đại đội phó kiêm nhiệm nhưng phần nhiều không có thực lực hay thực chất về "chiến tranh chính trị" ngoài có năng khiếu cá nhân "đờn hay hát hay" của người đại đội phó thôi? Bình định an dân, tuyên truyền chính sách là DÂN VỤ chứ không phải là trách vụ hay sở trường nhà binh, nhưng rủi thay sau ngày Đảo Chính 1/11/1963 tình hình chính trị càng lúc càng bết bát phải giao luôn cho quân đội kiêm nhiệm (ngày 19/6) chính đây là nhược điểm chính sách quá lớn khó bề hàn gắn nếu chúng ta đa phần quan niệm nhà binh như "thiên lôi sai đâu đánh đó"?


Nội tuyến và khuynh tả gián điệp nằm vùng với nhiều, tôn giáo, sinh viên phản chiến... phong trào thân cận với Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (MTGPMN) con đẻ hay nước cờ của Bộ Chính Trị CSVN hay HCM chính đây cũng là những nhát dao đâm sau lưng VNCH làm Quân Lực VNCH vừa chiến đầu giữ dân giữ đất vừa bị các vết đâm vào lưng chí mạng?


Trong Binh Cơ chuyện thắng thua phải luận tới hai thế đó là CÔNG và THỦ


VNCH do vừa ít ỏi sức lực vừa bị người Mỹ chèn ép cai quản qua vai trò viện trợ lại vừa giữ dân và giữ đất do vậy chỉ còn ở thế PHÒNG NGỰ hay là THẾ THỦ. Thế thủ lâu ngày, chỉ biết đưa lưng cho người ta đấm, bị đấm đâu thì đỡ đó sẽ lâm vào thế BỊ ĐỘNG 

Quân sự muốn thắng phải nằm ở thế THƯỢNG PHONG tức là THẾ CÔNG 

Quân miền bắc qua con đường Mòn HCM tại  Lào và Cambodge ào ạt vào nam với cái mỹ từ là 'Giải Phóng' nhưng đây đích thực là cuộc trường chinh chiến đấu xâm lăng cướp đất VNCH. Miền bắc đã đông đảo quân số do nghĩa vụ không kể độ tuổi, khi ra đi vào nam là 'dũng sĩ diệt Mỹ, chết thì là Liệt Sĩ' nhưng không có trách nhiệm giữ dân giữ đất gì?

Đánh chiếm được vùng nào thì hô hào là GIẢI PHÓNG.  Khi thấy không thắng thì họ rút đi không có trách nhiệm nào về giữ dân giữ đất và CS miền bắc vẫn biết rằng có cơ hội thì họ đánh tiếp...


Bắc quân và ngay cả MTGPMN con đẻ của họ, hoàn toàn không có trách nhiệm, "ăn lùa thua thì ...chạy" chạy rồi chờ tìm cơ hội là đột kích, phục kích cùng gài mìn, tấn công nhanh rút nhanh khiến cho lực lượng VNCH càng bất ổn càng dàn quân mỏng thêm từ nhu cầu đồn bót càng nhiều nên càng hao tâm tổn sức thêm?


Một người chuyên lo rình mò đánh phá, không có chiến tuyến và vùng lãnh thổ rõ ràng, kiểu du kích chiến thì VNCH có mạnh gì cũng hao tâm tổn tướng cùng rối loạn. 


Quân đội Hoa Kỳ tuy ào ạt vào VN  có khi lên tới nửa triệu quân, chưa kể đồng minh;  nhưng đối với vấn đề chiến đấu chống lại loại hình  chiến tranh Du Kích thì dần hồi hao binh tổn tướng với những tổn thất hao mòn. Quân đội Mỹ là quân đội nhà giàu, đầy cường lực và tinh xảo chỉ hợp với  chiến tranh Quy Mô hơn là loại hình chiến tranh Du Kích và Trường Kỳ 


Đây là lý do khiến 58 ngàn quân nhân Hoa Kỳ hi sinh vô ích và Mỹ phải ép cho được TT Nguyễn văn Thiệu ký cho được thỏa ước Paris 27/1/1973 để đưa quân về nước. Nhưng ván cờ đã lỡ, VNCH phải cay đắng ký một thỏa ước hoàn toàn bất lợi.


Từ thụ động trong cuộc chiến tranh bảo vệ miền nam lại CÀNG THỤ ĐỘNG HƠN KHI THỎA THUẬN PARIS KÝ KẾT VỚI TÌNH TRẠNG HAI DA BEO, XÔI ĐẬU TRONG MỘT CUỘC CHIẾN ĐÃ THẤT THẾ CHIẾN LƯỢC LẠI CÀNG BẤT LỢI HƠN BAO GIỜ HẾT


Kissinger và Lê đức Thọ sau khi ký Thỏa Ước Ba Lê

Thỏa Ước Paris 27/1/1973 là BẢN ÁN TỬ HÌNH CHO CHÍNH THỂ VNCH mà thôi.

Từ 1973 đến 1975 là hai năm cuối cùng cho một miền nam xây dựng chế độ Cộng Hòa và Thể Chế Dân Chủ. Với Hai Mươi Năm Chiến đấu phải công bằng nhận xét rằng quân nhân cán chính VNCH đã chiến đấu kiên cường mới có được một thời gian trị vì hai thập kỷ. 


Miền bắc có quyền xây dựng chế độ cộng sản, miền nam cũng có quyền xây dựng chế độ Cộng Hòa. VNCH từng được Quốc tế công nhận là thành viện LHQ. Đây là Dân Quyền và Nhân Quyền khi người dân cầm lá phiếu trên tay và bầu cử là một quyền lợi của dân quyền Do "Ai Cũng Có quyền SỐng và quyền Mưu Cầu Hạnh Phúc ..." (Tuyên Ngôn Nhân Quyền và Dân Quyền LHQ)

.

Lấy danh nghĩa là "giải phóng miền nam", đảng CSVN đã cố che giấu đi một chiến lược XÂM LĂNG CƯỚP ĐẤT thôi. Trong lịch sử tiến hóa của nhân loại, cuộc xâm lăng nào mà chẳng có những MỸ TỪ CAO CẢ


VNCH mất đi cũng do lòng tham chiếm đất hay xâm lăng từ bắc phương tràn xuống. Tiếc cho lòng người, ngu muội hay quá cuồng tín cá nhân vào Hồ chí Minh cùng chủ thuyết CS. Cho tới giờ này họ vẫn một mực cho rằng VNCH là 'ngụy quyền bán nước'? họ không biết rằng VNCH- một chính thể mất đi do LÒNG THAM XÂM LẤN CỦA ĐẢNG CSVN mà thôi?


Sự thật ngày nay, ai là kẻ trị vị trên đỉnh cao quyền lực tại quê hương VN? trên 100 triệu dân có thực sự có quyền tự quyết, tay cầm lá phiếu cùng quyền bầu cử tự do để chọn lựa thể chế chính trị hay quyền lợi cho mình? Tất cả quyền lực cùng quyền lợi hay tài nguyên đất nước VN hiện tại đều nằm trong quyền Sinh Sát Ban Cho từ mấy triệu đảng viên CSVN mà đứng đầu là Bộ Chính trị CSVN.


30 tháng Tư năm nay, chúng ta cùng nhau tưởng niệm 50 năm ngày mất VNCH và sự thực nào cùng là SỰ THẬT. Quan điểm của tôi có thể là thiểu số hay lạc lõng nhưng người viết vẫn khẳng định:


SÀI GÒN THỦ ĐÔ VNCH SỤP ĐỔ DO VNCH LÀ NẠN NHÂN CỦA MỘT CUỘC CHIẾN TRANH XÂM LẤN  CỦA CSVN TỪ MIỀN BẮC CHIẾM MÀ THÔI./.


ĐHL 25/4/2025


No comments:

Post a Comment

LỰA CHỌN SINH TỬ CỦA HOA KỲ KHI ĐANG BỊ DO THÁI ÉP VÀO CUỘC CHIẾN TOÀN DIỆN TẠI TRUNG ĐÔNG

  The US Air Force can arm its B-2 Spirit stealth bomber with a formidable, 14,000kg "bunker buster" bomb, a potent non-nuclear op...