Tuesday, June 3, 2025

NHỚ HỀ "SẠC-LÔ" cười lộn ruột và MỘT THỜI TUỔI NHỎ

 xin bạn bấm click vào "Watch Youtube" để xem phim 


================== 



Theo Wikipedia, Chaplin sinh năm 1889 tại  Anh. Thời thơ ấu của  Chaplin ở Luân Đôn là một thời thơ ấu nghèo khổ. Cha ông xa nhà để lại mẹ ông phải vật lộn về tiền bạc nuôi ông - Trước khi lên 9, ông từng hai lần phải ở vào trại tế bần. Khi ông  lên 14 tuổi, mẹ ông lại phải vào trại tâm thần.

 Chaplin bắt đầu  kịch nghệ từ nhỏ. Ông từng lưu diễn tại các phòng hòa nhạc và sau đó làm diễn viên sân khấu và diễn viên hài. Năm 19 tuổi, ông ký hợp đồng với công ty Fred Karno, công ty đó đã đưa ông đến Mỹ. Ông được tuyển cho kỹ nghệ điện ảnh Mỹ từ 1914. Hãng Mỹ Keystone Studios là hãng đầu tiên thu nhận sự nghiệp của ông. Tramp là nhân vật đầu tiên cho nhân vật màn ảnh của ông. Với The Tramp (1915) ông đạo diễn cho các bộ phim riêng cho mình. Càng lúc càng thu hút nhiều khán giả và càng thành công tài chính khi ông chuyển đến cho các tập đoàn điện ảnh như Mutual và First National. Vào năm 1918 Chaplin là nhân vật điện ảnh được trả lương cao nhất cùng nổi tiếng trên thế giới nhờ vào việc giúp cho thế nhân được CƯỜI ...

====================== 

MỘT NGÀY XƯA dưới khung trời quê hương Quảng Trị, người thành phố như chúng tôi thú giải trí Thứ Bảy quả thật hiếm hoi. Giải trí Thứ Bảy là một thuật ngữ để nói về giải trí cuối tuần. Những thành phố lớn miền nam chỉ có Sài Gòn có thể gọi là đầy đủ nhất. Chuyện này không lạ do SG là thủ đô của VNCH. Kịch nghệ, cải lương, rạp chiếu bóng còn gọi là rạp xi-nê dĩ nhiên SG không thiếu. Nhưng chỉ SG thôi còn các thành phố miền nam không thể sánh bì với thủ đô được.


rạp xi-nê Đại Chúng vẽ lại theo đồ họa vi tính của Trương Hòa 


Nói gì thì nói, thành phố Quảng Trị tỉnh Địa Đầu không ai quên "chó ăn đá gà ăn muối" phát âm cho đúng với xưa thì "chó ăn đá gà ăn MÓI" làm sao có cải lương kịch nghệ hàng ngày? Nghe các bậc tiền bối kể thành phố QT thời Pháp có một cái nhà Hát Bội nhưng tuyệt tích từ lúc người viết bài này ra đời (1953). Thành Phố QT sau 1960 chỉ có một cái rạp xi-nê duy nhất có cái tên là Đại Chúng mà tác giả đã có lần viết về rạp này.


Thời con nít, người viết là một đứa bé rất mê xem phim. Phim thời đó làm gì có phim màu? Trắng đen thôi. Nhưng có vài đồng vào rạp thì "sướng như tiên" rồi. Dù vé hạng 'chót bẹt' dành cho con nít tức là 3$ và sau này lên 5$, ngồi đầu sát với cái màn ảnh to tướng. Con nít một thời kể ra cũng tội nghiệp, không phải thời này là ưu tiên một? Rạp lại có một hàng kẽm gai 'phân biệt đối xử' ngăn hạng "chót bẹt" với các hạng nhiều tiền hơn tức là ba, nhì, nhất, cùng hạng lầu ở trên nữa.


Hạng chót đồng nghĩa với vấn đề 'kế cận những nơi đi tiểu' khai nồng...??? Thế mà chẳng ai có lời 'ca cẩm, xỏ xiên' nào cả? 


                             phim Ấn Độ 


Ngoài mấy cuốn phim Ấn Độ một thời trắng đen với những tuồng tích thần thoại. Coi phim Ấn Độ thì không ai quên tiếng trống và các vũ điệu, Đàn bà đẹp Ấn lại có cài cái khoen vào lỗ mũi, có cái chấm tròn "giai cấp quý tộc" chính giữa trán. Chuyện trai gái tán nhau lại phải vừa múa vừa hát đuổi theo nhau choán hết thì giờ. Nếu chê phim Ấn thì coi phim gì? Những cuốn phim Pháp đắt tiền thuê có khi nào ra tới "miền Hỏa Tuyến" ngày xưa?

Sạc-Lô= Charlie Chaplin (Anh) = Charlot (Pháp)

Kề cả kể lể người viết phải nhắc tới loại phim hề trắng đen có cái tên là Sạc Lô cũng một thời về đến Quảng Trị. Tuổi nhỏ nghe sao nhớ vậy. Cứ đinh ninh chú hề trong phim là Sạc-Lô té ra đó là phiên âm từ Charlot và nữa chẳng ai viết cho đầy đủ tên họ của chú hề. Viết vậy để thông cảm một thời thiếu thốn mọi thứ làm gì đầy đủ phương tiện tra cứu như bây giờ. Một chú hề chạy lăng quăng trong cuốn phim trắng đen, chẳng bao giờ nói ngoài tiếng nhạc lồng tuy thế mà khán giả cười muốn "lộn ruột"! (nhưng sau này hiểu ra có khi cười ra nước mắt) Thế là thỏa mãn rồi, vui rồi. Người mình thật bình dị, dễ tính, chẳng ai đòi hỏi gì hơn. 




Nhớ chú Sạc-lô ngày đó, cậu bé như tôi nhớ những gì đậm nét nhất cho đến hôm nay? Trước tiên là cái mũ (nón) nỉ độc đáo. Nếu thiếu cái nón thì chưa  ra khuôn mặt Sạc Lô được. Rồi gì nữa? Phải nói là bộ râu? Chuyện này tôi sau này hay thắc mắc không biết Hitler bắt chước chú Sạc hay chú Sạc bắt chước Hitler đây? Người viết làm biếng tra cứu mong bạn đọc giải thích. Cặp mắt chú Sạc có độc đáo chăng? Có đó với cặp mắt chú Sạc nói lên tâm trạng và trạng thái của chú. Sự đau khổ của người thất nghiệp, sự nhạy cảm hay cố tình làm vô hồn đớ đẫn lúc lâm nguy trong phim...cặp mắt chú Sạc liến thoắng và dễ dàng lừa được đối thủ. Nhưng đó là phân tích sau này thôi, còn tuổi nhỏ chỉ biết cười thật tình dù sau này bề sâu ẩn chứa bao nhiêu đau khổ cuộc đời...nào là đời sống giới nghèo khổ, sự phát triển chủ nghĩa tư bản, hay thất nghiệp cùng suy trầm kinh tế...


Phải nói bộ áo quần nhất là cái quần của chú Sạc nói lên một thời phát triển kỹ nghệ và nạn thất nghiệp triền miên. Cái gậy nữa chứ? Không có cái gậy thì chú Sạc làm sao diễn tả hết những ngày 'đói khổ lang thang' xưa kia? Chú Sạc đóng rất nhiều phim, nhiều thể loại. Nhưng nét chính là nói về cuộc đời giới công nhân cùng sự phát triển kinh tế tư bản chủ nghĩa




Phim chú Sạc giúp cho những đứa bé như chúng tôi cười và nhớ chú. Khán giả tây phương và kể cả đông phương cười giải trí và nhớ chú nhiều lắm. Nhưng trong trường thiên phim hài của chú SẠc có lồng vào đó những niềm đau xã hội khi nền kinh tế phát triển cao. '

        "máy ăn" hay bi hài của tự động hóa

Những bộ phim trắng đen cùng chú hề tên Sạc Lô một thời cống hiến mua vui cho đời. Thế mà qua hai thế kỷ nhân loại chẳng hề và không bao giờ quên chú. 

Cám ơn và nhớ về chú Sạc Lô một thời tuổi nhỏ của tôi./.


ĐHL  4/6/2025




No comments:

Post a Comment

LỰA CHỌN SINH TỬ CỦA HOA KỲ KHI ĐANG BỊ DO THÁI ÉP VÀO CUỘC CHIẾN TOÀN DIỆN TẠI TRUNG ĐÔNG

  The US Air Force can arm its B-2 Spirit stealth bomber with a formidable, 14,000kg "bunker buster" bomb, a potent non-nuclear op...